Chị Phương Thy (39 tuổi) dáng người nhỏ bé chỉ cao 1m42, hơi đen nhưng anh Robert Hart chồng chị được gọi là “người khổng lồ” với chiều cao 1m82 và nặng 95kg. Tuy chênh lệch về chiều cao, cân nặng nhưng giữa họ lại không hề có khoảng cách cho một tình yêu.
Chị Phương Thy kể, 17 năm trước, với hai bàn tay trắng, chị theo anh Robert Hart về Mỹ. Ở nơi đất khách quê người, điều khiến chị lo ngại nhất là làm sao hòa nhập được với phong tục tập quán, lối sống, văn hóa của quê hương chồng.
Những tưởng cuộc sống xa lạ bên xứ người sẽ khiến cô gái Việt “tí hon” ngục ngã, thế nhưng chỉ một thời gian sau đó, nhờ sự giúp đỡ của chồng, gia đình nhà chồng chị đã vượt qua tất cả để có một cuộc sống hạnh phúc mà nhiều người mong muốn.
Phương Thy kể: “Tôi đã dùng nụ cười, sự cởi mở của mình để tiếp xúc với mọi người quanh tôi. Khi biết mình làm điều gì đó sai, tôi không ngại nói lời xin lỗi. Tôi chỉ biết sống một cách thật chân thành, không dối trá, không biết thì sẽ hỏi mọi người. Vì thế, sự khác biệt về văn hóa dần dần không là rào cản gì đối với tôi nữa.
Một thời gian sau, tôi đã nhờ mẹ chồng xin việc làm, tự trau dồi kiến thức của mình. Trong thời gian chờ việc, tôi làm đủ thứ nghề. Tôi phát huy hết khả năng của người phụ nữ Việt để có được những thứ như ngày hôm nay”.
Hiện chị Thy có một công việc ổn định, cuộc sống gia đình hạnh phúc với 2 nhóc tì ngoan ngoãn. Chia sẻ về cách dạy con, chị Vy cho biết: “Về việc dạy 2 con của tôi, khi tuổi của chúng còn bé, tôi luôn muốn con bận rộn vào những môn thể thao, âm nhạc và những gì con thích.
Tôi sẽ cố gắng làm nhiều điều để tuổi thơ của các bé có thêm nhiều kỷ niệm đẹp. Tôi không gặp mâu thuẫn với nhà chồng hay chồng về việc nuôi dạy 2 con. Vì nhà chồng và chồng rất tôn trọng tôi. Ngoài những điều học ở Mỹ, tôi dạy con về văn hóa Việt để con hiểu về nơi mẹ chúng được sinh ra và lớn lên”.
Tiết lộ về cách giữ lửa hôn nhân, chị Phương Thy cười: “Bây giờ công việc của tôi không còn bận rộn như xưa nữa. Chiều đi làm về, tôi ghé ngang phòng tập thể dục cùng chồng con. Mỗi người tập 1 môn thể thao để nâng cao sức khỏe. Chồng tôi đã nghỉ hưu nên việc học của các con được chồng theo dõi, quan sát rất kỹ. Anh ấy cũng là hậu phương vững chắc cho tôi. Mỗi sáng anh ấy ủi quần áo cho tôi mặc đi làm, pha cà phê, đánh thức tôi dậy, hỏi xem tôi thích ăn snack gì, trái cây gì?
Hoặc có hôm tôi quá vội, anh ấy mang ra xe để tôi kịp giờ đi làm mà vẫn không bị đói. Điều quan trọng hơn, tôi luôn tôn trọng chồng. Luôn khen chồng đúng lúc và nếu không hài lòng việc gì thì tôi nói thẳng ra cho anh biết. Cuộc sống của chúng tôi chỉ đơn giản như vậy nhưng ai cũng cảm thấy thỏa mái và hạnh phúc vô cùng”.
Chị Thy bảo, dù có 17 năm hay 27 năm và nhiều năm sau nữa thì chị sẽ luôn cố gắng để giữ mãi tiếng cười hạnh phúc trong ngôi nhà của mình.