Dù tôi đau đáu lắm, nhưng chồng có vẻ chán, bố mẹ chồng tôi khó chịu ra mặt, phần vì anh là con một, nhưng chồng tôi làm nhà nước, lại đang đà phát triển nên anh không dám ly hôn, bố mẹ anh cũng chẳng dám ép uổng gì, sợ ảnh hưởng đến công danh của con trai họ.
Thế rồi chồng tôi có bồ, cả nhà anh ai cũng biết nhưng họ ngang nhiên đồng ý. Cô bồ cũng ngáo ngược, thách thức lại cả tôi. Dù cô ta biết anh không ly hôn nhưng vẫn lên mặt vì biết rõ tôi không sinh được. Rồi cô ta có bầu, tôi chính thức trở thành người thừa trong nhà, cả gia đình nhà chồng nháo nhác lên, cung phụng cô ta chẳng khác công chúa. Mẹ chồng suốt ngày nấu đồ ngon của lạ, bắt chồng mang đến cho cô ta.
Đỉnh điểm hơn, có lần cô ta đến nhà, mẹ chồng xun xoe cưng nịnh. Lúc nấu nướng, một mình tôi nấu, một mình tôi dọn. Cô ta xuống bếp rửa tay trong khi tôi đang rửa bát, tôi chỉ vô tình chạm vào thôi mà cô ta la lên rõ to, cố ý cho mẹ tôi nghe thấy. Mẹ chồng lập tức chạy xuống, đẩy tôi ra rồi nói nếu cháu bà làm sao thì bà không tha cho tôi. Rồi bà quay sang đon đả, bảo cô ta lên nhà ngồi nghỉ. Tôi ấm ức lắm, đã nghĩ sẽ ly hôn quách cho xong nhưng vì gia đình tôi ở quê, còn nhiều định kiến, tôi sợ bố mẹ tôi không chấp nhận nên cố chịu đựng.
Còn ả đàn bà kia cũng thuộc loại chơi bời, bầu bí mà vẫn đi ăn chơi nhậu nhẹt. Lúc gần sinh, mẹ chồng tôi đón cô ta về để chăm cho tiện. Tôi đau khổ chán chê rồi cũng quen nên kệ, cho đến một ngày đi đường tình cờ thấy cô ta bước xuống từ xe một người đàn ông đứng tuổi, cả hai vào nhà nghỉ.
Chồng tôi lên chức trưởng phòng, ấm chỗ cái là cả nhà chồng bắt đầu tạo sức ép bắt tôi ký đơn để tiện bề đón cô ta về nhà.
Tôi nhìn đứa trẻ, nhìn thế nào cũng thấy nó chẳng giống anh điểm nào. Phải chứng kiến cảnh cô ta lên mặt với mẹ chồng vì cậy có đứa con mà tôi thấy cũng chạnh lòng thay. Nhìn mẹ chồng đầu tối mặt tắt cơm nước, còn cô ta cứ õng ẹo chê bai, có lúc tôi còn chợt thấy xót mẹ chồng.
Thằng bé được 3 tháng thì cô ta chuyển ra ở, tôi biết thừa bản tính lăng nhăng, ở đây không đi lại với người khác được. Tôi không tin đứa trẻ là con anh nên bảo anh đi thử đã, nhưng anh lồng lên bảo tôi là đồ phù thủy, không đẻ được nên ghen tỵ, rồi còn bảo tôi đâm chọc hạnh phúc của anh. Tôi chán chường kinh khủng, chẳng biết nên làm gì nữa…