Trên trang NEU Confessions mới đây vừa chia sẻ một câu chuyện, là những lời đau khổ của cô gái 26 tuổi sau những biến cố trong tình yêu. Yêu đơn phương 2 năm, yêu nhau 6 năm trong đó có 5 năm yêu xa, những sóng gió đều trải qua nhưng cuối cùng, cả hai lại chia tay nhau khi vẫn còn yêu.
Để rồi, chỉ vài tháng sau khi chia tay, cô gái với trái tim vẫn còn yêu muốn quay lại thì chàng trai và bạn thân 20 năm đang yêu nhau. Đau khổ, suy sụp, cô gái thực sự không biết phải làm thế nào và có lẽ, buông tay là điều cô chấp nhận cho tình yêu của mình dù cho đã 8 năm tình cảm.
Toàn bộ nội dung chia sẻ của cô gái: “Năm em 16 tuổi, em yêu thầm anh. Hai năm trời đằng đẵng anh và em chưa từng nói chuyện. Vậy mà em vẫn yêu anh. Chỉ cần nhìn thấy anh trong lớp học, thấy anh chơi bóng là em cũng vui rồi. Tình yêu ngày đó, đơn giản và đẹp đẽ vô cùng.
Trước sinh nhật 18 tuổi mấy tháng, anh tỏ tình với em, nói thực ra cũng thích em lâu rồi, nhưng muốn đợi thi xong đại học rồi nói nên giấu kín. Hai đứa yêu nhau, chỉ có đám bạn thân biết. Hai đứa giấu nhẹm bởi sợ thầy cô và gia đình. Rồi đột nhiên một hôm anh tuyên bố trước lớp hai đứa mình là một đôi. Nhớ không anh, vì sự kiện đấy hai đứa mình nổi tiếng khắp trường. Yêu nhau đầu năm lớp 12, đó là khoảng thời gian đẹp nhất cuộc đời em khi hai đứa cùng nhau học, cùng chơi. Em học xa nhà, ở trọ gần thị trấn nơi anh ở, anh vẫn trốn mẹ mang đồ cho em. Lần đầu nắm tay nhau, anh cũng ngượng ngùng xin phép em. Rồi những lá thư tay kẹp trong quyển vở, những lần đạp xe quanh phố chẳng nói câu gì nhưng vẫn vui, những tin nhắn vội vàng vì lấy điện thoại của mẹ nhắn, anh còn nhớ không anh?
Thi đại học, hai đứa trượt. Anh lên Hà Nội học cao đẳng, em ở lại ôn thi lại. Hai đứa chính thức yêu xa nhưng vẫn động viên nhau học hành. Năm sau thi lại, anh đỗ đại học trên Hà Nội, còn em thì vào học đại học trong Nam theo ước muốn của gia đình. Hai đứa yêu xa thêm 4 năm nữa. Anh có nhớ lúc hai đứa nhớ nhau quá, chỉ biết bật laptop lên nói chuyện để thấy nhau, anh có nhớ lúc nghỉ tết em bay về, trời lạnh căm căm anh ra sân bay đón em, thấy anh em chỉ biết ôm anh cho đỡ nhớ mặc người ta ngoái nhìn. Vì bay về hôm trước hôm sau em phải về quê luôn nên hai đứa tranh thủ đèo nhau đi phố, cùng nhau ăn ngô nướng mặc ngoài trời rét căm. Đến giờ, em vẫn có thích ăn ngô trời lạnh, bởi hình ảnh đó có anh. Tuy yêu xa nhưng kỉ niệm thì nhiều không kể xiết. Anh vẫn nói thương em chịu thiệt khi hai đứa bằng tuổi, lại yêu xa. Những ngày lễ, sinh nhật chỉ thui thủi một mình. Hai đứa cùng nhau vẽ ra bao nhiêu thứ, sau khi tốt nghiệp sẽ được gần nhau, cùng nhau đi du lịch, cùng đón sinh nhật với nhau. Bạn bè đồng trang lứa năm đó ai cũng biết hai đứa yêu nhau, rồi yêu xa bao nhiêu năm thế mà vẫn mặn nồng, ai cũng ngưỡng mộ tình yêu của chúng mình.
Tốt nghiệp ĐH, em về Bắc. Những tưởng yên ổn ai ngờ sóng gió ập đến con thuyền chung. Mình tạm dừng khi hai đứa vẫn còn yêu. Khoảng thời gian ấy, khó khăn chồng chất khó khăn. Em chỉ biết khóc, còn anh thì hút thuốc, uống rượu. Em đau lòng lắm, em thương anh lắm, biết không? Em nói với anh, 27 tuổi 2 đứa chưa lấy ai, em sẽ quay về cầu hôn anh, vì em yêu anh, khi rời đi em vẫn yêu anh đến đau lòng. Cứ nghĩ rằng khoảng thời gian từ lúc đấy đến năm 27 tuổi là thời gian tạm xa nhau, là thời gian nghỉ để hai đứa tĩnh tâm lại sau mọi chuyện, nhưng không ngờ lại xa nhau mãi mãi.
Nhiều khi em nghĩ, vứt bỏ hết tất cả, chỉ cần có anh là đủ nhưng em không làm được. Mọi người trách em tàn nhẫn với anh, nhưng những vì em đang trải qua không ai có thể hiểu. Người ta nói nếu yêu nhau sẽ cùng nhau vượt qua được hết. Người ta sai rồi, khi yêu ai đó quá nhiều, sẽ phải buông bỏ một số thứ để người kia thực sự hạnh phúc. Giữa nhiều ngã rẽ, người ta chỉ có thể chọn 1 mà thôi.
Anh nói với em, hãy quay lại bên anh khi em mệt, và khi em mệt rã rời, quyết định bỏ hết tất cả để làm lại, em không thể chờ đến năm 27 tuổi nữa thì thấy anh bên ai. Em sai rồi, em sai khi ảo tưởng vị trí của mình trong anh, em sai khi không thể vẹn toàn nhiều phía, em sai khi tạo cơ hội cho người khác đến với anh, em sai khi cố yêu người khác để quên anh nhưng càng nhớ anh nhiều hơn, em sai, là em sai rồi.
Em khóc khô mắt khi nghe tin anh và đứa bạn thân của em đang yêu nhau. Chỉ mới mấy tháng, anh quên em rồi sao anh? Em yêu anh nhiều thế này, giờ em đối diện với hai người ra sao. Bạn thân em chủ động tán anh sau khi em và anh chia tay, em buồn. Ừ thì tình yêu của bạn không có lỗi, nhưng bạn là người bên em bao nhiêu năm, chứng kiến tình yêu của mình, biết mình yêu nhiều như thế nào mà, sao bạn lại làm thế với em? Rồi đây, chúng ta đối diện với nhau như thế nào. Cố gắng mỉm cười chào nhau, nói chuyện với nhau ư? Sao mà gượng ép thế. Bạn hơn 20 năm, làm sao em có thể bỏ. Chính thức yêu anh 6 năm, thêm 2 năm đơn phương là 8 năm. Đoạn tình sâu đậm thế, em bỏ làm sao?
Hai người, cho em biết, bây giờ em phải làm sao? Chẳng thà em dứt tình với anh, chẳng thà hai ta không còn vương vấn thì em sẽ chẳng đau lòng thế này. Có người hỏi em khoảng thời gian khó khăn nhất với em là gì, em nói là lúc người cũ có người mới. Hai đứa bên nhau từ khi không có gì trong tay, đến khi có chút thành tựu thì xa nhau. Đã cùng nắm tay vượt qua bao sóng gió nhưng lại chẳng thể ở bên nhau ngày bình yên. Ừ thì, chuyện tình dài rộng quá đôi khi lại rất buồn.
Nhớ anh nốt hôm nay thôi, rồi ngày mai gạt nước mắt để quên anh. Anh yêu bạn thân em, chúng ta còn đối diện với nhau nhiều mà, phải không?
8 năm thanh xuân tươi đẹp nhất, em dành tặng anh, em không hối hận. Nhưng em hối hận vì nghĩ mình tạm xa nhau, hối hận vì quá tin vào tình yêu của anh. Cứ ngỡ bỏ lỡ 1 cuộc tình, ai ngỡ bỏ lỡ cả cuộc đời. Tạm biệt anh, tình đầu. 04.10.09.
Em, cô gái 26 tuổi, đi qua một chuyện tình dài, sẽ chẳng còn sức mà yêu một người trọn vẹn như yêu anh nữa, nhưng em sẽ cố gắng. Em của ngày hôm nay, sẽ mỉm cười thực tâm chúc phúc hai người. Cô ấy sẽ là người thay em vẽ tiếp bức tranh hạnh phúc dang dở của chúng mình. Nhớ hạnh phúc thay cả phần em, nha. Em yêu anh, yêu đến đau lòng.”
Ngay sau khi chia sẻ câu chuyện, cô gái đã nhận được nhiều sự an ủi từ cư dân mạng.