Tại vùng quê nghèo ở xã Quỳnh Tân, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An có chị Hồ Thị Lý (SN 1984) đã lấy chồng và sinh được 3 người con. Thế nhưng cuộc đời chị là một chuỗi ngày gian khổ, bất hạnh khi lấy phải tên chồng “nát rượu”.
Theo như lời chị kể, do hoàn cảnh khó khăn nên từ thời niên thiếu chị không được học hành đầy đủ như các bạn đồng trang lứa, mà phải đi làm từ sớm để phụ giúp bố mẹ.
Cho đến ngày trưởng thành, chị gặp anh Lưu Văn Tiến (SN 1984, người cùng địa phương). Giữa hai người nảy sinh tình cảm và cuối cùng chỉ sau vài tháng tìm hiểu, họ đã quyết định đến với nhau. Chị Lý buồn rầu nhớ lại: “Trước khi lấy nhau, một số người nói với tôi anh Tiến bị nghiện rượu, nhưng tôi không quan tâm. Không ngờ rằng chỉ mấy ngày sau đám cưới, anh ấy say liên tục, thường xuyên lấy tiền của tôi đi đánh bài”.
Chị đau lòng nhớ lại mỗi khi chồng say rượu lại lôi vợ ra đánh đập không thương tiếc, nhưng vì muốn gia đình được hạnh phúc nên dù có giận chồng nhưng chị vẫn nhẫn nhịn chịu đựng. Lấy nhau không được bao lâu, hai vợ chồng chị quyết tâm vào Nam kiếm việc làm do ở quê nghèo khó, làm không đủ ăn.
Thế nhưng, chứng nào tật nấy, chồng chị vẫn ngập tràn trong rượu, chị lại phải gánh chịu những trận đòn roi ngay cả khi chồng chị biết tin vợ đã mang thai đứa con đầu lòng. Thời gian mang thai, chị ốm nghén triền miên, sức khỏe yếu nên không thể đi làm, sau đó 2 vợ chồng lại dắt nhau trở về quê.
Đến năm 2009, chị Lý sinh người con thứ hai. Khi ấy, hoàn cảnh gia đình chị hết sức khó khăn. Mặc dù mới sinh đẻ chị cũng phải lăn ra đi làm thuê đủ đường để kiếm tiền nuôi con. Một lần, Tiến đòi tiền để đi uống rượu nhưng chị Lý không đưa, Tiến đã dùng búa đánh khiến chị phải nhập viện cấp cứu. Sau khi ra viện, chị đã đưa hai con nhỏ về nhà bố mẹ đẻ ở rồi một mình vào Nam kiếm sống. Biết bố mẹ ruột cũng nghèo khổ nên hàng tháng chị đều chắt chiu từng hào một để gửi về quê cho con.
Chị Lý kể lại: ” Vào Nam làm được khoảng 2 năm, tôi trở về quê thăm con. Chồng tôi hay tin đã sang nhà xin lỗi bố mẹ tôi và tôi, hứa sẽ thay đổi. Lúc ấy, nghĩ con cần có cha, nên tôi đã cho anh ấy một cơ hội để sửa sai. Và rồi, tôi mang thai đứa con thứ 3. Cùng lúc ấy, kinh tế khánh kiệt, Tiến lại tiếp tục hành hạ, đánh đập tôi. Không thể chịu đựng hơn, tôi đưa 2 đứa lớn quay lại nhà bố mẹ đẻ, rồi ôm đứa út mới sinh vào TP.Vinh kiếm sống”.
Cuộc sống mưu sinh vất vả của bốn mẹ con chị
Khi chị vào TP.Vinh, do không quen biết ai, cũng không có tiền nên chị phải chọn gầm cầu ở khu vực phường cửa Nam để 2 mẹ con làm chỗ ngủ qua đêm. Sáng ra, chị lại ôm đứa con mới sinh vào chợ Vinh xin ăn. Cứ thế ngày qua ngày, 2 mẹ con chị cứ lầm lũi như vậy kiếm sống.
Cho đến khi chị nghe tin hai người con ở quê nhà suốt ngày bị bố đánh đập, vì thương con, chị liền về quê mang hai con nhỏ vào TP. Vinh để sống.
Chị chia sẻ: “Một thời gian sau, một số người lao động ở chợ Vinh thương tình nên đã hướng dẫn tôi đến ngôi nhà tạm ở khối Yên Giang, phường Vinh Tân xin tá túc. Đây là ngôi nhà cũ sắp sửa bị phá, toàn bộ mặt bằng đang được san lấp. Cảm thương hoàn cảnh khốn khó nên ông chủ đã cho mẹ con tôi ở lại căn nhà. Ông nói không lấy tiền nhà nhưng tiền điện tôi phải tự lo. Khi nào dỡ nhà, ông sẽ nói trước vài ngày để mẹ con tôi chủ động rời đi”.
Hằng ngày, chị vào chợ Vinh để nhặt rác, phế liệu rồi bán. Vì các con còn nhỏ không ai trông nên chị cũng đưa các con đi theo để mưu sinh. Thế là cả bốn mẹ con ngày nắng cũng như ngày mưa đều bồng bế nhau đi kiếm sống ngày qua ngày.
Chị Lý rơm rớm nước mắt cho biết: “Giờ đây, tôi muốn cho các con đi học lắm nhưng tôi làm gì có tiền để mua sách và đóng học phí cho các cháu. Tôi thương con nhưng cũng đành bất lực”.
Bé Lưu Thị Thảo (SN 2004, người con gái đầu của chị Lý) khi được hỏi bé có muốn đi học không, thì Thảo ngại ngùng mãi rồi lí nhí trả lời có. “Nhưng mẹ không có tiền cho cháu đi học đâu, vì thế cháu phải ra chợ nhặt rác cùng mẹ. Mỗi ngày như vậy cũng được vài chục nghìn đấy”, lời nói của cô bé đó khiến ai chứng kiển cũng phải xót xa rơi lệ.
Ông Hồ Minh Mậu, Chủ tịch UBND xã Quỳnh Tân, huyện Quỳnh Lưu xác nhận, chị Hồ Thị Lý là người dân trong xã, gia đình thuộc diện khó khăn. Ông nói:
“Vợ chồng chị Lý anh Tiến cưới nhau đã lâu và có 3 người con. Tuy nhiên, anh Tiến thường xuyên rượu chè nên hay đánh vợ con. Do chị Lý không có đơn tố cáo bị chồng đánh nên chính quyền cũng không can thiệp được. Chúng tôi cũng hay tin mẹ con chị Lý đưa nhau vào TP.Vinh kiếm sống nhưng ở đâu, cụ thể thế nào chúng không không nắm rõ”.
Ông Lưu Văn Bình, Trưởng khối Yên Giang, phường Vinh Tân xác nhận: “Chị Hồ Thị Lý và 3 người con đến tạm trú tại phường cách đây khoảng 1 năm. Chị Lý có đề xuất xin đăng ký tạm trú tại phường, nhưng do còn thiếu CMND nên chưa làm được. Hoàn cảnh mẹ con chị này cũng rất đáng thương, đứa lớn mới 13 tuổi, đứa nhỏ mới hơn 1 tuổi. Hằng ngày, chị Lý đưa các con vào chợ Vinh nhặt phế liệu mưu sinh”.