Mời các bạn xem Vietnam From Above 2017 của anh Lê Thế Thắng (thường gọi thân mật là Thắng Sói). Năm ngoái, chúng ta được ngắm những khung cảnh tuyệt đẹp từ trên cao như những mảng ghép mơ hồ của hình hài đất nước, thì năm nay Vietnam From Above của Thắng Sói là chuỗi trường đoạn gồm năm phần định hình rõ hơn về cuộc sống chuyển động & con người hiện diện trên dải hình hài uốn lượn ấy của đất nước.
Bản Hoà Tấu Không Trung gồm 05 trường đoạn, mỗi trường đoạn như một chi thể trong quan hệ chỉnh thể đất nước Việt Nam được nhìn từ bầu trời, đó là:
- Biển cả
- Núi rừng
- Miền quê
- Thành thị
- Quê hương
Music: Becoming Human by Ryan Taubert
Nếu phải nói lời cảm ơn bạn Thắng Sói, mình cũng chỉ dùng lại hai chữ đã gửi lần nọ, rằng: “Quá phê!” Những cú quay tíc-tắc lướt qua quá đã, nhưng chẳng hiểu sao chúng luôn tạo một cảm giác tiếc nuối đột ngột như kiểu muốn nó dài hơn, thêm tý nữa để coi là cái gì… Cảm giác luôn lưng chừng lơ lửng cứ hết cảnh này đến cảnh khác trôi qua con mắt mà chẳng khớp với cái suy nghĩ trong đầu đang bị cuốn đi theo những suy nghĩ mênh mang nào đó. Và, không biết có ai như mình không, xem lại sau khi đã kết thúc.
Có lẽ ở Vietnam From Above 2016, cái biết buồn khi xem cảnh đẹp đất nước từ bầu trời của Thắng Sói như một khởi thuỷ cho sự đồng cảm, thì Bản Hoà Tấu Không Trung (2017) hiển hiện rõ hơn cái cảm thông với người & đời đang chuyển động trong cảnh đẹp ấy. Như mình từng chia sẻ, đó là một sự hy vọng lớn lao mà có khi muốn toại nguyện, có lẽ phải chết đi cho cái cũ để hình thành một vẻ đẹp mới. Và, khung hình cuối cùng về trường đoạn “Quê hương” làm mình mỉm cười kết thúc Bản Hoà Tấu Không Trung.
Xin cảm ơn bạn Thắng Sói và chờ câu chuyện tiếp theo!