Trước khi tham gia “Bụi đời Chợ Lớn”, diễn viên Hà Hiền đã từng đóng phim Saigon Yo. Tuy nhiên, phim không thắng về doanh thu, khiến anh một phen khốn đốn. Rồi anh được thử sức vai chính ở một bộ phim thật sự khác biệt của điện ảnh Việt tại thời điểm đó. Anh chia sẻ, “Mọi người trong đoàn khi đó nói với tôi đây sẽ là một bộ phim làm được điều gì đó, nó sẽ khác, nó sẽ được nhiều người hưởng ứng. Và kết quả như thế nào hẳn mọi người cũng biết. Ai cũng hỏi tôi có tiếc không khi phim bị cấm chiếu. Nói thật, tôi không tiếc vì chữ tiếc không đủ để nói về cảm giác của mọi người. Tất cả mọi người đều đổ công sức vào, cả máu nữa. Tôi đóng đến bể đầu, gãy tay. Có nói gì thêm sự việc vẫn như vậy.”
Khi đó, Hà Hiền cảm thấy mọi người xung quanh đều kì lạ khi họ nhìn anh như anh đang phạm phải tội lớn. Nhưng anh tự an ủi mình, “Ít nhất tôi vẫn có một bộ phim được nhiều người ủng hộ dù chưa được chiếu chính thức. Nói nôm na dễ hiểu: hàng rào cứ dựng, còn muốn tiến lên hay không phụ thuộc mỗi người.”
Anh cũng chưa bao giờ coi diễn viên là nghề kiếm sống của mình nên anh không thấy nản khi tham gia hai dự án điện ảnh lớn, một phim doanh thu không tốt, một phim bị cấm chiếu. Anh nói: “Nó là sở thích của tôi. Trước giờ làm phim, tôi chỉ chọn những phim nào mình hứng thú và sẽ làm hết mình với nó. Đó cũng là cách để tôi giải tỏa áp lực cuộc sống. Đôi lúc tôi cũng vắt tay lên trán suy nghĩ có nên đóng phim tiếp nữa không và tôi nghĩ câu trả lời là có. Không phải tôi tự cao nhưng mình phải như thế nào thì họ mới mời mình tham gia.”
Sau 4 năm, Hà Hiền mới đóng phim lại. Anh nhận lời mời tham gia một dự án phim điện ảnh mới. Anh cho rằng, bộ phim mới này sẽ giúp mọi người sẽ được coi diễn xuất của Hà Hiền một cách chính thức, không cần xem bản “leak” (rò rỉ) trên mạng nữa.
Chia sẻ về cuộc sống trong 4 năm qua, Hà Hiền nói: “Sau phim không thành công, tôi phải tìm nguồn thu nhập để sống nên mở tiệm cắt tóc baber 4Rau. May mắn là làm gì tôi cũng được mọi người ủng hộ. Cuộc đời tôi giống như một cuộc phiêu lưu vậy. Hôm nay thấy mình đam mê với điều gì tôi sẽ làm điều đó. Ngày mai hết thì chuyển qua cái khác. Tôi là người thích cái mới và không biết thế nào là đủ. Có thể là tham lam nhưng tôi nghĩ điều này tốt. Nhìn có vẻ tiêu cực nhưng với tôi nó hấp dẫn và không làm cuộc sống của mình chậm lại.”
Có lẽ, chất ngầu đã ngấm vào anh từ nhỏ. Khi anh chọn gầm cầu, khu bờ kè làm nơi ngủ thay vì nhà của mình. Anh cũng ngầm khẳng định đường phố đã nuôi sống anh. “Tôi may mắn gặp được nhiều người tốt giúp đỡ. Họ chỉ tôi nhảy hiphop rồi buôn bán. Họ nói tôi hãy làm điều mình muốn. Ngay cả tiệm cắt tóc tôi mở ra cũng vì ảnh hưởng bởi lối suy nghĩ sống hết mình vì đam mê. Nếu không có đường phố, không có hiphop, không có những buổi tập thì sẽ không có tôi ngày hôm nay. Có thể lúc này tôi đã trở thành một người rất xấu trong xã hội.”
Anh cho biết thêm, “Ngay đến bây giờ, khi tôi ra đường, mọi người biết và gọi tôi là Lâm “Chợ Lớn”, họ yêu mến, muốn trò chuyện, chụp hình với mình đó là những điều tôi không bao giờ nghĩ đến. Đường phố cho tôi nhiều thứ hơn là mình tưởng và chưa bao giờ tôi ân hận vì đã chọn cuộc sống này.”