Mới đây nhất, trên trang cá nhân của mình, Đàm Vĩnh Hưng bất ngờ đăng tải đoạn trạng thái khá dài nhằm đề cập đến “tin buồn” từ trên trời rơi xuống. Theo đó, Ông hoàng nhạc Việt cho biết, “Suy nghĩ 8 lần rồi mới nhất quyết viết ra. Vừa nghe xong một tin buồn. Đáng lẽ ra mình sẽ rất buồn nhưng sao sợi dây cười của mình nó giật mạnh hơn bao giờ hết thế là cười thôi rồi. Cười xong ngẫm lại sao ôi sao nhạc sỹ Xuân Hồng lại có thể viết ra một câu kinh điển như thế?
Vui sao nước mắt lại trào. Trong tiếng cười của mình thật sự có quá nhiều sắc thái: cười bất ngờ, cười mỉa, cười khinh nhưng sao không thấy thằng cười vui đâu cả. Chuyện là như vầy. Mình có mời một nữ danh ca mà thế hệ bọn tôi mê điên đảo, đến giờ vẫn còn mê! Tham gia hát tữ thiện gây quỹ giúp đồng bào miền Trungvào ngày 6/11 này ! Chị nhận lời và hỏi rất cặn kẽ, mình giải đáp hết và còn mời chị ấy đi cùng ra đó trao quà luôn.
Chị nhắn tin là “Chị già rồi, thôi để em thay mặt vậy”. Dạ chị! Tối qua chị nhắn tin bằng một số khác với nội dung đó! Mình không tin nên nhắn luôn vào số cũ lẫn số mới của chị để check thật kỹ thì chị đã xác nhận! “Hưng ơi! Chị có đi coi bói! Ông thầy bói nói là chuyến từ thiện này nếu kiếm được 10 thì Hưng chỉ phát cho dân 6 thôi! Nên chị huỷ không hát nữa”.
Aaaaaaaaaaa! Muốn đập đầu vô tường ghê! Định là thôi kệ! Cho qua! Nhưng không thể nào chịu được nên phải lên tiếng thôi! Có ra sao cũng mặc kệ! Miễn là tôi phải là tôi! Mình bình tĩnh nhắn tin gửi chị! “Hahha! Chị ơi là chị, chị không hát cũng không sao! Nhưng em rất buồn và buồn cười nữa chị ạ! Em không thể nào tin đó là Chị … nói vậy! Miệng lưỡi người đời thật tàn nhẫn và đầy rắn rít.
Sao mà ác miệng thế? Vô lương tâm như thế thì trời cũng sẽ trừng phạt trong nay mai thôi! Sao có thể ăn nói độc địa như thế vậy chị? Thôi! Vậy là em cũng hiểu thêm một chút về tánh ý của chị rồi ạ. Cho em được nói với chị một câu cuối cùng trong vấn đề này :
Nếu em hoặc bất cứ ai trong ban tổ chức gian lận một hạt gạo nào hoặc một cắc bạc nào của đoàn từ thiện này thì cho cả nhà em chết không toàn thây! Đi xe chết xe, đi biển chết biển, suốt đời làm gì cũng thất bại ,sụp đổ ngóc đầu không lên, tàn mạt đến 3 đời sau. Và ai dựng chuyện và nói về em như thế cũng sẽ bị y chang như lời nguyền này!
Ê thầy bói kia! Lo cầu nguyện sao cho Đàm Vĩnh Hưng đừng biết đựơc mày là ai đi nhé. Và chị ơi! Cho em xin rút lại lòng yêu quý kính trọng bao lâu nay nhé chị! Và xin chị cũng đừng ngạc nhiên khi ta thành người xa lạ mỗi khi mình vô tình gặp nhau! Rất mong chị sẽ đọc được những lời này của em! Em giơ cao cờ trắng này là để chịu thua chị…”.