Hãy cùng đọc câu chuyện dưới đây
Có một bà mẹ đơn thân nọ vừa mới chuyển nhà, bà ta phát hiện hàng xóm là một gia đình nghèo khó, gia đình đó có một bà mẹ góa chồng và hai đứa con. Có một hôm mất điện, bà ta đành phải thắp nến lên cho sáng. Một lúc sau, có tiếng người gõ cửa. Bà ra mở cửa, thì ra đó là con của nhà hàng xóm. Đứa bé nghiêm túc hỏi: “Con chào dì, dì cho con hỏi nhà dì có nến không ạ?”. Bà ta thầm nghĩ: “Cái gia đình này nghèo đến nỗi ngay cả nến cũng không có sao? Tốt nhất không cho, cứ như thế họ sẽ ỷ lại mất”.
Nghĩ rồi, bà liền nói to một tiếng: “Không có!”. Đúng lúc bà ta đang chuẩn bị đóng cửa, đứa bé đó liền cười rạng rỡ và nói: “Con thừa biết là nhà dì không có nến mà!”. Nói xong, đứa bé liền lấy ra hai cây nến: “Mẹ và con sợ dì sống một mình không có nến nên con đem sang tặng dì hai cái để thắp sáng ạ!”. Lúc này, bà ta vừa tự trách bản thân, vừa cảm động rơi nước mắt, sau đó liền ôm chặt đứa bé vào lòng.
Không biết từ bao giờ, những hành động nhân văn, tử tế lại bị nghi ngờ nhiều như thời điểm hiện nay. Họ nghi ngờ vì nhiều lý do, có lẽ bởi sự vô cảm hiện hữu đã thành thói quen trong xã hội này. Người ta hờ hững với nhau, lạnh nhạt trước khó khăn của nhau, chính vì thế khi bất chợt có ai đó tốt với mình, họ lập tức nghi ngờ đối phương, “liệu có ý gì không?”, hoặc thâm chí họ nghi ngờ và từ chối lòng tốt chỉ vì sợ phiền hà về sau.
Có nhiều người quá bi quan về con người hiện đại, họ cho rằng ngày nay chúng ta dường như quá xa lạ với nhau. Mọi người đi qua nhau như những chiếc bóng không để lại dấu tích gì! Thường thì cái xấu luôn được phát hiện và lòng tốt dường như chìm khuất sau ánh hòa quang! Mọi người chỉ để ý đến sự hờ hững, vô tâm của một số ít người mà quên đi còn có rất nhiều người sẵn sàng giúp đỡ người khác!
Nếu chỉ chú ý đến những người lạnh lùng vô cảm trong những vụ hôi của người bị nạn, bạn sẽ chẳng thể nào biết được có rất nhiều người nhặt được tiền tỷ không ngần ngại trả cho người đánh rơi! Hay như những bảo mẫu nhẫn tâm đánh mắng những đứa trẻ vô tội thì còn có những nhà hảo tâm sẵn sàng nuôi ăn học hàng chục mảnh đời bất hạnh! Nhiều nhà chùa, nhà mở tư nhân đã rộng cửa với các em, cho các em cuộc sống ấm no đầy đủ, được học hành, được vui chơi…
Tôi luôn quan niệm, lòng tốt cho đi là không cần nhận lại. Nhưng đời có nhân quả, có luật bù trừ, khi bạn cho đi lòng tốt, bạn sẽ nhận thấy, những điều xung quanh bạn thật đáng sống biết bao. Thế nên, việc ban phát lòng tốt với tôi, dù không phải là điều to tát, tôi cũng cảm thấy hạnh phúc lắm! Giúp đỡ được một ai đó đang gặp khó khăn, chẳng phải là điều tuyệt vời sao? Vì người ta thường nói ‘một miếng khi đói bằng một gói khi no’. Khi ai đó gặp khó khăn, đó là khi người ta thấy trân trọng tình cảm hơn bao giờ hết.
Thế nên, đừng bao giờ nghi ngờ lòng tốt! Bởi vì đó là điều người ta ai cũng sẵn có nên thường bị cái xấu vượt lên làm ám ảnh mọi người! Đừng vì những con người với những hành vi tàn nhẫn, lạnh lùng mà kết án cả một xã hội! Lòng tốt sẽ xuất hiện ở nơi nó cần đến! Bạn hãy cứ tin rằng lòng tốt luôn tồn tại dù người đời có nhẫn tâm đến bao nhiêu. Bởi vì, khi khó khăn nhất, khi bạn cần đến nó nhất nó sẽ không bao giờ bỏ rơi bạn!