Từ ngày biết mình mang trong người căn bệnh thế kỷ, chị P.T.H.P (SN 104, Ấp Xóm Mới, Xã Tân Lân, Huyện Cần Đước, Tỉnh Long An) không đêm nào có một giấc ngủ trọn vẹn. Chị bỗng thấy sợ, sợ rằng mình sống chẳng được bao lâu để chăm sóc cho đứa con thơ đang tuổi ăn tuổi lớn.
Tai họa giáng xuống ngày chồng trở về
Sinh ra và lớn lên tại vùng quê nghèo ở tỉnh Long An, từ bé chị P đã chịu không ít khổ cực, khi hoàn cảnh gia đình khó khăn, bố mẹ già yếu, lại đông anh chị em ăn học.
Những tưởng đến tuổi lấy chồng, chị sẽ có cuộc sống hạnh phúc, nhưng rồi khi con vừa chào đời được vài tháng, chồng chị vội vàng bỏ mặc vợ con để đi làm ăn xa. Anh đi biền biệt, năm này qua năm khác, chị bao đêm chị khóc thầm thương con vừa chào đời đã thiếu hơi ấm tình thân.
Năm 2003, chồng chị trở về, nhìn chồng thân tàn ma dại, chị không khỏi xót xa, chị chấp nhận tha thứ cho anh và muốn hai vợ chồng sẽ làm lại từ đầu. Chẳng lâu sau, chị hay tin chồng chị bị nhiễm HIV, hốt hoảng chị đến bệnh viện làm xét nghiệm. Ngày chị nhận được kết quả báo mình dương tính với HIV, cũng là ngày chồng chị qua đời.
Chị P nghẹn ngào: “Tôi cứ nghĩ, khi anh ấy về, vợ chồng tôi sẽ có cơ hội làm lại từ đầu, nhưng rồi khi niềm vui chưa trọn, tôi phát hiện chồng mắc bệnh HIV kể từ ngày đi làm ăn xa. Ngày tôi biết tin cũng là ngày chồng tôi qua đời, mọi thứ quá nhanh, tôi không kịp đón nhận”.
Nỗi đau đớn mất chồng chưa nguôi ngoai, mẹ con chị P. lại bị gia đình chồng đuổi ra khỏi nhà vì sợ lây bệnh. Khi chị cầu xin để mẹ con chị được ở lại lo hương khói cho chồng, bố mẹ chồng không những không đồng ý mà còn tuyệt tình với mẹ con chị. Nước mắt dàn dụa, chị dắt theo đứa con đi giữa đêm tối.
Chị đã khóc cạn nước mắt, gõ cửa từng nhà quen xin cho chị một chỗ trú chân, nhưng rồi chẳng nơi đâu chào đón, chị trở về quê hương. Chị biết, chị trở về trong tình cảnh này người ta sẽ dị nghị, đàm tiếu. Nhưng rồi, chính sự động viên của ba mẹ đã giúp chị vượt qua tất cả.
Vượt qua nỗi đau bệnh tật
Những ngày sau, ba chị cất tạm cho con và cháu gái một căn nhà nhỏ để sống. Khi đó, dù mang trong mình căn bệnh thế kỷ, nhưng chị vẫn bươn chải để lo cho cô con gái nhỏ D.H. (SN 2000) một cuộc sống đầy đủ.
Năm 2010 bi kịch lại ập đến, khiến chị gục ngã, chị nghẹn ngào: “Bệnh vảy nến khiến tôi mất ăn, mất ngủ. Những ngày trời nắng, toàn thân bị bong vảy, đau rát, ngứa. Còn trời mưa, cảm giác đau thấu tận xương tủy. Tôi đã không thể đi làm bình thường để kiếm tiền nuôi con”.
Không thể lao động, lại phải điều trị bệnh HIV, nay thêm vảy nến khiến cuộc sống của chị P. ngày càng cùng cực. Thương mẹ, đứa con gái đang tuổi ăn, tuổi học phải nai lưng đi làm thêm lo tiền thuốc thang cho mẹ, tiền học suốt năm này qua năm khác. Ngoài giờ học, bé D.H. hôm thì rửa bát thuê, hôm thì quét dọn, hôm nào cũng tối mịt mới về tới nhà.
Không những chăm chỉ, có hiếu, D.H. còn được biết đến là cô học sinh giỏi giang. Suốt những năm học cấp 2, cấp 3, D.H. đều đạt học sinh khá, giỏi. Thấy con còn nhỏ, phải làm lụng vất vả, chị P. không khỏi xót xa.
“Tôi thương nó lắm, chỉ mong con gái ráng học hành giỏi giang, có công việc ổn định là tôi mãn nguyện lắm rồi. Nhiều lúc, tôi hỏi sang năm lớp 12, con có dự định thi vào đâu chưa, khi đó con bé im lặng nhìn mẹ, nước mắt lưng trào”- chị P. kể.
Nhiều đêm, con gái chị chui vào lòng mẹ, D.H. ôm chặt lấy chị rồi nói :” Mẹ ơi! Con đã mồ côi cha, giờ con chỉ còn mình mẹ, mẹ phải sống với con, mẹ đừng bỏ con lại một mình mẹ nhé”. Nghe vậy, chị P. nghẹn ngào, khi đó chị ước giá như chị có thể khỏe mạnh để chăm lo cho đứa con ấy.
Đôi lần, chị P. không giấu được tủi hờn, chị khóc thương cho số phận của mình, cha mẹ chị tuổi đã cao, nay mắt mờ chân chậm ngày ngày vẫn phải qua lại lo cơm nước cho mẹ con chị. Còn anh em, họ hàng gia cảnh cũng khó khăn, thi thoảng có người đến chơi lại cho chị vài trăm ngàn động viên chị cố gắng.
Số tiền được cho, chị tích góp lại mua thuốc uống, một phần dành dụm đóng tiền học cho con. Thương cho hoàn cảnh mẹ con chị, bà con hàng xóm ngày nào cũng có người cho mớ rau, con cá, lạng gan heo…để bồi dưỡng thêm.
Trao đổi với PV báo điện tử Người Đưa Tin, chị Lê Thanh Thúy- Phòng LĐ-TB Xã hội xã Xã Tân Lân, Huyện Cần Đước, Tỉnh Long An cho biết: “Gia đình chị P. thuộc diện hộ nghèo của xã, gia đìnhcủa chị P. thực sự khó khăn. Chồng mất, chị P. lại bệnh tật một mình nuôi con nhỏ, xã cũng đã có sự quan tâm thăm hỏi, với trường hợp của chị P.”.