Như đã thông tin, sáng 16/12, Tòa án nhân dân tỉnh Quảng Ninh mở phiên tòa xét xử sơ thẩm vụ thảm sát xảy ra rạng sáng ngày 23/9 tại gia đình chị Vũ Thị Thanh (SN 1983) ở phường Phương Nam (TP. Uông Bí). Bị cáo Doãn Trung Dũng (SN 1971, trú tại phường Trưng Vương (TP Uông Bí) bị buộc tội kẻ sát hại bà Nguyễn Thị Hát (SN 1955) cùng 3 cháu nhỏ.
Có mặt khá sớm tại toà án tỉnh, chị Đỗ Thị Hoa (vợ Dũng) và cháu Doãn Trung Hiếu (con trai lớn) bịt kín khẩu trang không nói một lời. Vì tuổi cao đi lại khó khăn, cho nên bà Bùi Thị Nghĩa (74 tuổi, mẹ Dũng) được lực lượng chức năng đưa vào phòng chờ bảo vệ ngồi nghỉ, nhưng ánh mắt của bà luôn hướng ra phía ngoài cổng như chờ đợi điều gì.
Khi nhìn thấy xe chở phạm nhân, chị Hoa gào khóc thảm thiết gọi tên Dũng trong vô vọng. Bao nhiêu nước mắt và nỗi đau từ ngày xảy ra sự việc đến nay, chị đã dồn nén vào lòng và muốn buông xuôi tất cả. Chị cho biết nhiều lúc đã nghĩ quẩn, nhưng thấy 2 con nhỏ và mẹ chồng già yếu, chị lại gượng dậy để lao động làm chỗ dựa cho gia đình.
Gạt những giọt nước mắt trên gương mặt gầy hốc hác, chị Hoa nghẹn ngào: “Các lần trước đi tù, anh ấy đều về với tôi và các con, không biết lần này anh ấy có được về nữa không? Liệu đây có phải là lần cuối tôi và các con nhìn thấy mặt anh ấy không nữa…”.
Trong quá trình ngồi dự phiên toà, chị Hoa luôn hướng ánh mắt thâm quầng về phía Dũng. Có lẽ chị không thể nào tin được, chồng mình có thể nhẫn tâm xuống tay sát hại dì họ của mình và các cháu. Khi được Hội đồng xét xử hỏi, chị bình tình trả lời trong khi lương tâm bị giằng xé.
Chị Hoa cho hay, trước khi chồng mình gây ra vụ thảm sát, có thời gian dài Dũng hay bỏ nhà đi thất thường và chị không biết chồng mình làm gì, đi đâu. Khoảng 6 giờ sáng ngày xảy ra sự việc, chị thấy Dũng mặc áo mưa đi xe máy về nhà, không có biểu hiện bất thường. Sau đó, Dũng chở chị đi làm và đến khoảng 9 giờ sáng, chị nhận được điện thoại của người nhà thông báo, dì Hát và 3 cháu bị sát hại, chị có xin với công ty nhưng không được về.
Còn đối với Doãn Trung Dũng, khi chở vợ đi làm xong, Dũng đi xe máy sang khu Phà Rừng (huyện Thuỷ Nguyên, TP Hải Phòng) chơi. Sau đó bán số vàng cướp được của bà Hát để mua ma tuý đá, khi về đến nhà , Dũng gọi bạn đến đánh bạc và sau đó bỏ trốn lúc cơ quan chức năng đến tìm.
“Sau khi chạy khỏi nhà, tôi sang nhà người thân ở huyện Thuỷ Nguyên với mục đích ẩn náu và ăn ngủ tại đó. Đến ngày hôm sau (25/9), tôi nhờ người thân mua 5 vỉ thuốc ngủ (loại thảo dược), nhưng không đúng chủng loại và nhờ mua tiếp 3 vỉ thuốc ngủ khác cùng một chai nước lọc. Đến tối ngày 26/9, khi tôi đến quán cà phê Ngọc Anh để nhận thì bị cơ quan chức năng bắt giữ”, Dũng trả lời trước toà.
Biết không thể thoát khỏi án tử hình vì hành vi của mình gây ra, cho nên trong thời gian bị giam giữ, nhiều lần Dũng đã tìm cách tự tử để thoát tội. “Đêm 2/12, sau khi biết cáo trạng của mình, Dũng đã tự tử. Tuy nhiên, cán bộ trại giam phát hiện kịp thời và từ đó trở đi, chúng tôi cho Dũng đeo thiết bị chống cắn lưỡi’, một cán bộ điều tra cho biết.
Trước giờ nghỉ tuyên án, Dũng đã ôm mặt khóc nức nở và nói lời xin lỗi gia đình nạn nhân, xin lỗi mẹ và vợ con. Còn bà Nghĩa chạy lên muốn nhìn mặt Dũng nhưng không được. Sau đó, bà Nghĩa cùng vợ con Dũng được lực lượng an ninh đưa ra khỏi phiên toà trong tiếng khóc nghẹn ngào, đau xót.