Xưa kia bùa ngải chủ yếu được dùng để thể hiện khát khao đạt được những điều tốt lành: bùa cầu bình an, ngải chữa bệnh…nhưng giờ đây cứ nhắc tới bùa ngải, thứ hiện lên trong đầu mọi người chỉ là những gì rất kinh khủng, rất đáng sợ như những cơn đau dữ dội, điên khùng, mất trí…
Trong Phật giáo không có bùa ngải, người Phật tử không tin bùa ngải, bùa ngải không xâm hại làm tổn thương đến người tin Phật. Nói đến bùa ngải, người Phật tử cần tìm hiểu bùa ngải là gì, bùa ngải được sử dụng như thế nào, tác dụng của bùa ngải ra sao, rồi mới nói đến việc bùa ngải có tác dụng làm cho người sở cầu như ý, hay một người muốn dùng bùa ngải làm hại người khác, hoặc bùa ngải làm tổn hại đến con người, tại sao không làm tổn hại chúng sanh khác và đối với những người không tin bùa ngải thì ra sao…?
“Bùa ngải” là phép thuật thần thông, gọi tắt là huyền thuật có lịch sử ít nhất đã 8.000 năm, bất cứ tôn giáo nào, dân tộc nào cũng có huyền thuật. Ở nước ta, có rất nhiều loại huyền thuật tự sinh hoặc du nhập. Cơ bản nhất vẫn có thể kể đến các dòng Nam Tông (Ấn Độ, Thái Lan, Myanmar, Campuchia…), dòng Tiên Đạo (Trung Quốc, Tây Tạng…) hay huyền thuật của các dân tộc (như người Mường)… Mỗi dòng đều có thế mạnh thế yếu nhưng trước đây dùng để chữa bệnh, trừ ma diệt quỷ chứ không dùng hại nhau như bây giờ. Huyền thuật không phân biệt chánh tà, chỉ có người sử dụng huyền thuật vào mục đích tốt hay xấu mà thôi.
Tác dụng của bùa ngải là gì?
Trong thế giới thời xa xưa, với chúng ta, thường hay tồn tại những bí mật lạ, bùa ngải là mộ trong số kỳ lạ đó. Ngày nay khoa học đã từng làm phai mờ những bí mật kỳ lạ đó rồi, và con người tiến bộ cho rằng những bí mật kỳ lạ đó là những điều hoang tưởng. Tuy nhiên dù hoang tưởng nhưng thích suy nghĩ đến, dù bí mật nhưng thích thấy, dù sợ nhưng thích nghe kể…đó là những đặc taính làm cho con người luôn suy nghĩ thế giới này có bùa ngải…!
Người thầy thuốc Trung Hoa, Ấn Độ hay Triều Tiên, các nước khu vực Đông Nam Á trị bệnh nan y cho một người, thường là hay đi vào rừng sâu tìm thuốc, những lọai thuốc hiếm đem về cứu bệnh nan y cho bệnh nhân, hết bệnh, cải tạo được số mệnh từ sắp chết trở thành lành bệnh… đó là người thầy thuốc có lương tâm. Ngược lại, đối với thầy thuốc không lương tâm gọi đó là “vào rừng luyện ngải” và họ tin rằng ngải giúp con người chế ngự bởi sức mạnh huyền bí. Người “thầy thuốc lương tâm” trở thành “thầy pháp mê tín” luyện bùa ngải trị bệnh thiên hạ.
Ngoài ra còn có những pháp sư cao thủ dành cả cuộc đời mình để luyện “công lực”, họ có thể biểu diễn những kỹ năng kinh dị như nhúng tay vào vạc dầu sôi, hay dùng đinh đâm xuyên qua người…Sau khi đã luyện thành cao thủ, họ sẽ tìm và chăm sóc một số loài thực vật mà theo họ có khả năng đặc biệt để truyền các “công lực” sang, gọi là “ngải”. Các thầy pháp thuộc diện cao thủ bao giờ cũng là những tay chuyên luyện bùa ngải hay độc trùng. Thông qua việc nuôi ngải, luyện độc trùng, các pháp sư khẳng định quyền năng của họ. Huyền thoại về ngải xưa nay có rất nhiều. Ai không hiểu quy tắc siêu hình nghe những chuyện đó thì thấy nó ly kỳ rùng rợn, hãi hùng và lầm tưởng ngải là cái gì ghê gớm lắm.
Bùa
Bùa được hiểu nôm na là một vật để con người truyền thông tin vào đó. Thông tin trong đó có thể bằng chữ viết, chủ yếu là các ký tự tùy theo những trường phái mà người pháp sư đó tu luyện. Hoặc cũng có thể là những vật chứa thông tin về người bị yểm bùa như tóc, móng tay, cúc áo, ảnh…hoặc những vật dụng mà người đó hay sử dụng…được các pháp sư hay những người tu luyện truyền năng lượng của họ vào đó.
Ngải
Ngải: là một loại cây cụ thể, là một cây thảo dược, có củ. Củ nhỏ nhất thì nhỏ hơn củ nghệ một chút như ngải đen, ngải nàng thâm, nàng xoài; lớn hơn thì có thể to bằng con heo đất như ngải hổ, ngải tượng…vv..nó là một loại cây tâm linh, được cho là có phần “hồn thức” được các Pháp Sư nuôi trồng và cho ăn động vật sống để cúng tế thông thường là sử dụng gà lông trắng còn sống để cúng tế cho cây ăn.
Bùa chú
Bùa chú: một loại huyền thuật được các Pháp Sư thường sử dụng nhất, dùng để ấn định một khẩu lệnh buộc đối phương phải nghe theo về phần tâm linh, thần thức. Sử dụng bùa chú thường đi kèm với kiết ấn (dùng để kêu gọi sự gia hộ của thần thánh).
Lời kết của Phật Tử
Theo Phật giáo thì tin vào “luật nhân quả”, làm thiện thì gặp thiện, làm ác thì gặp ác, không có phù phép “bùa ngải” nào qua “luật nhân quả”.
Nhắc đến “luật nhân quả”, để muốn trừ khử những “bùa ngải” hại đời, hại người, không phải dùng “tỏi” để trừ “ngải”, quan niệm đó là sai lầm lớn. Bạn có thể trao cho người gọi là bị mắc ngải, chạy theo ngải bằng một vật lạ mắt khác, như một món quà sinh nhật, một cây bút máy đẹp, một thức ăn thơm, ngon, một vật lạ như búp bê, sẽ khử được “bùa ngải”. Phép cao hơn nữa là một ảnh Phật, một bài thần chú Đại Bi, chú Chuẩn Đề, phẩm kinh Phổ Môn, Kinh Pháp Hoa, giải bày những thuyết giải thoát hướng về tâm trí đại thừa, chắc chắn vị đó không còn bị vướng “bùa ngải” nữa! Vì tâm linh người kia hướng về vật thể mới lạ, không còn hướng đến “bùa ngải”, nên gọi là trị khử được “bùa ngải”.
Chơn thật tu hành nghiệp mới qua
Mãi theo bùa ngải có chi mà
Mê tín muôn đời là mê tín
Nên tin Phật pháp vượt ái hà.