Trong cuộc sống, bên cạnh những câu chuyện tình yêu như cổ tích, những chuyện tình cảm bi hài hay phũ phàng thì cũng có những câu chuyện đượm màu đau thương, nước mắt.
Mới đây, trên trang NEU Confessions đã đăng tải những lời đầy nước mắt của cô gái trẻ, bà mẹ trẻ trong ngày con đầy tháng gửi tới người chồng quá cố của mình. Anh mất khi cô mang thai được vài tháng, con chưa biết mặt bố, chưa được một lần gọi tiếng bố.
Hai người quen nhau khi cùng là du học sinh, cô là người chủ động tán tỉnh trước. Và rồi họ yêu nhau, cùng nhau trải qua những năm tháng vất vả nơi xứ người cùng nhau trước khi về nước làm đám cưới ngày cô tốt nghiệp. Thế nhưng, anh qua đời khi chiếc taxi chở anh gặp tai nạn.
Đau khổ, tuyệt vọng khi hạnh phúc tưởng như đã nằm trong tay thì tất cả vỡ vụn để lại cô gái với đứa con nhỏ. Câu chuyện khiến cả nghìn người xúc động, nhận được rất nhiều lượt like và chia sẻ sau khi đăng tải.
Nội dung câu chuyện: “Mình cưới nhau được một tháng thì anh đi, em còn chưa được tròn đầy một tuần ở bên anh nữa. Hôm nay bố mẹ chúng mình làm đầy tháng cho thằng nhỏ, cơm ngon canh ngọt mà em nuốt không trôi, vì bên cạnh mẹ con em không còn anh nữa.
Mình quen nhau được bốn năm thì cưới, cũng vừa vẹn tròn 4 năm du học em luôn có anh bên cạnh chăm sóc yêu thương em. Em vẫn nhớ năm ấy là em thích anh trước, cả ngày lẽo đẽo theo anh, cũng là vì cuộc sống du học cô đơn lắm, em nơi đất khách quê người chẳng có ai để bầu bạn dựa dẫm, lủi thủi mãi cũng chẳng quen, những lúc gặp anh em chỉ thèm được nói chuyện lâu hơn chút nữa, anh quan tâm em nhiều hơn chút nữa.
Thế rồi anh cũng nói thương em, tết năm em học năm ba anh đưa em về nhà anh, em mới biết nhà anh khó khăn lắm, bố anh thương binh, còn mẹ thì bán tấm ở chợ. Em lại càng thương anh, mỗi lần nghe anh kể về bố mẹ với giọng đầy tự hào, em cũng thấy lòng mình hoan hỉ lắm. Lâu dần em cũng quen miệng gọi bố mẹ anh là bố mẹ, cả hai đứa đã sớm tính chuyện cưới nhau.
Ngày em tốt nghiệp anh dậy sớm lắm, nấu cho em món cháo gà mà em thích, em đâu biết, sau này muốn ăn, cũng không còn anh làm cho em ăn nữa.
Em tốt nghiệp xong 2 tháng thì mình về nước cưới, tại lúc đấy em cũng có bầu ku Xi một tháng rồi, anh bảo nếu ku Xi lớn quá, mặc váy cưới em sẽ không xinh, mà cả đời chỉ cưới có một lần thôi, nên phải nhân lúc ku Xi còn nhỏ, vợ chồng mình cho ku Xi về nhà chung nhé.
Cưới xong anh phải quay về trường làm giấy tờ bảo lưu kết quả, vì em có bầu ku Xi hay ốm nghén, anh không cho em ở nhà một mình, anh lo.
Thế mà anh chưa đi bao lâu, lại có gọi đến nói anh đang ở phòng cấp cứu, xe taxi chở anh ra sân bay bị tai nạn.
Những ngày ấy đối với em như địa ngục, em còn không nhớ nổi mình ngất trước cửa phòng cấp cứu bao nhiêu lần, 23 ngày ròng rã, biết bao nhiêu lần bác sĩ giật tay em khỏi tay anh, em đã nói trả anh cho em rồi, mà không ai nghe em nói cả. Ku Xi muốn có bố, ku Xi còn chưa được gọi bố nữa mà anh.
Thế mà anh vẫn đi, em đã có lúc trách anh, còn nhiều hơn em thương anh nữa đấy. Em nằm khóc cả đêm, trách anh sao lại bỏ lại em, em trách anh sao không để cho Xi có bố.
Hôm nay Xi đầy tháng, em lại không ngủ được, Xi nó giống anh lắm, cái mặt lúc nào cũng cau có, lông mày thì rậm, mắt thì to, đêm nào ngủ mơ cũng cười. Anh đi xa, thỉnh thoảng về thăm con anh nhé, cho Xi biết bố, sau này nó biết nghĩ, nó sẽ không hỏi bố đi đâu, vì em thương Xi em sẽ không sớm cho nó biết, nó sẽ buồn.
Ngày xưa, mình đặt tên cho con, em bảo em muốn con em sau này làm thủ tướng, anh bảo thế gọi con là ku Xi. Xi trong tiếng Trung có nghĩa là Hi vọng, con mình sau này lớn lên cũng sẽ là niềm hi vọng của vợ chồng mình, của gia đình mình, hai đứa mình sẽ cùng nhau cho con mình được hạnh phúc…:.