Tôi và chồng cùng làm tại một xí nghiệp nhưng khác bộ phận. Anh ấy và tôi đều cảm nắng nhau ngay từ lần đầu tiên gặp. Sau 1 năm tìm hiểu, yêu đương hẹn hò chúng tôi về chung một nhà.
Nhưng bi kịch bắt đầu xảy đến khi tôi trót nghe những lời đường mật của một gã đàn ông là phía đối tác công ty rồi có quan hệ ngoài luồng. Khoảng thời gian đó chồng tôi đi công tác liên miên, tôi thực sự quá cô đơn và thiếu thốn. Khi ấy tôi mới kết hôn được nửa năm. Tôi thực sự cảm thấy tội lỗi nhất là khi tôi biết mình mang bầu, đứa con ấy lại chẳng phải của chồng tôi.
Về phía chồng tôi, thấy tôi có tin vui anh mừng ra mặt. Anh chăm sóc tôi vô cùng chu đáo, sắp xếp công việc ở bên tôi nhiều hơn. Càng như vậy tôi càng cảm thấy áy náy.
Tôi chấm dứt với gã kia, đắn đo lên xuống không biết có nên giữ đứa con này lại hay không. Rồi tôi quyết định phá nó và nói hết mọi chuyện với chồng. Anh im lặng chỉ âm thầm đưa tôi đi phá. Khi tôi giải quyết xong, anh chỉ nói với tôi một câu “sau này có nhận quả gì thì đừng trách số phận”.
Bạn bè nói tôi dại, sao không giấu cho tới cùng nhưng tôi sợ, nếu tôi sinh nó ra, nó không giống chồng tôi, cũng chẳng giống tôi, thị phi rèm pha, chồng tôi có thể mang con đi xét nghiệm, lúc đó tôi còn cảm thấy ê chề hơn nhiều.
Kể từ sau hôm đó, chồng tôi chẳng nói với tôi một lời nào. Căn nhà có 2 người đã vắng nay càng lạnh lẽo hơn. Tôi không mong được chồng tha thứ, chỉ xin anh cho tôi cơ hội làm lại từ đầu.
Nhưng thật khó để mở lời, anh ấy thậm chí còn không thèm động vào người tôi và chỉ hành hạ, chửi rủa tôi lúc say mà thôi. Sau đó không lâu, tôi phát hiện ra chồng có nhân tình.
Đỉnh điểm là khi tôi phát hiện mình có thai, dĩ nhiên lần này là con của vợ chồng tôi, anh ấy vẫn giữ thái độ vô cảm như thế. Thậm chí cô bồ của chồng còn đến tận nhà bêu rếu, làm xấu mặt tôi. Cực chẳng đã tôi lao vào ẩu đả với cô ta nhưng số phận thật trớ trêu, tôi té ngã cầu thang và sảy thai.
Tôi đau đớn bao nhiêu thì chồng tôi lại hờ hững bấy nhiêu, anh ấy còn nói “có gan làm có gan chịu, cô không xứng đáng làm một người mẹ”.
Đồng nghĩa với việc đó là anh đưa bồ về nhà ở. Tôi lặng lẽ viết đơn ly hôn và thu dọn đồ đạc. Chỉ xin một lời níu kéo từ chồng nhưng không. Anh ấy lập tức ký đơn, tôi đau đớn hét lên “có phải anh làm tất cả chỉ để trả thù tôi, anh thấy vui lắm phải không…” nhưng chồng tôi hoàn toàn im lặng.
Tôi biết tôi ngoại tình là sai nhưng tôi đã hối lỗi, liệu cái giá tôi nhận bây giờ có quá tàn nhẫn?. Có lẽ mơ ước 1 mái ấm trọn vẹn với tôi quả là điều xa xỉ.