Đó là câu chuyện của bà mẹ đơn thân 9X Trần Khánh Ly (SN 1991), dù vất vả trong cuộc sống nhưng cô vẫn chăm sóc con rất tốt, luôn có thái độ lạc quan và đặc biệt là giữ được ngoại hình xinh đẹp.
Khi vừa tròn 19 tuổi, Khánh Ly đã được bố mẹ gả cho một người đàn ông mình không hề yêu và cũng từ cuộc hôn nhân mà chẳng có tình yêu đó. Kể từ ngày lấy chồng, cuộc đời của Khánh Ly chưa một ngày vui vẻ.
Khánh Ly chia sẻ với Trí thức trẻ: “Sinh con đầu lòng, mình vui sướng hạnh phúc lắm, nhưng vì bé to quá mình không sinh thường được nên phải sinh mổ. Sinh con ra tất cả do một tay mình chăm, rồi vì vất vả quá, mình bị nhiễm trùng vết mổ. Mình xin chồng cho về nhà mẹ đẻ để tiện chăm. Anh cũng đồng ý, tuy nhiên, sau khi hai mẹ con mình về ngoại, anh bắt đầu ‘thú vui’ đỏ đen, rồi thua lỗ nợ nần.
Có một lần, đang cơn tức giận, nhìn thấy con mình đội cái mũ len người lớn, anh ta liền giật nó ra, ném xuống đất rồi tát mình một cái đau điếng, sau đó nói ‘sao đội mũ cho con thế này’, mình chỉ biết khóc mà không màng tới việc giải thích là đầu con to quá, đội mũ nhỏ không vừa”.
Suốt những chuỗi ngày sau đó, Khánh Ly phải sống trong đau khổ cả về thể xác và tinh thần. Thậm chí, đã có lúc cô nghĩ đến chuyện tự tử nhưng thương đứa con còn đỏ hỏn của mình, cô đành ngậm đắng mà cố gắng. Cũng thời gian đó, chồng cô bắt đầu lao vào những cuộc vui “đỏ đen” khiến kinh tế gia đình đi luôn rơi vào cảnh bấp bênh.
Sau những ngày tháng trượt dài, đến một ngày, người chồng đó bỏ lại Ly, hai đứa con và một đống nợ nần. Cô đành phải cắn răng để con cho ông bà ngoại chăm sóc, còn bản thân mình thì lao ra ngoài lăn lộn kiếm tiền bằng nghề vũ công múa. Dù nắng mưa hay xa xôi thế nào, cô cũng gồng mình chạy xe máy theo đoàn đi diễn. Nhiều khi mưa bão diễn về sốt cao, cô chỉ dám uống một hai viên thuốc để còn tỉnh táo hôm sau đi tiếp. Tiền thù lao được bao nhiêu, cô chắt chiu gửi ông bà để lo cho hai đứa nhỏ.
Dù hành trình làm mẹ đơn thân đầy gian nan, vất vả nhưng Khánh Ly vẫn luôn lạc quan. Cô quan niệm “Hãy luôn bình an và đừng bi quan vì bi quan chính là con đường ngắn nhất để các chị, các em lại thêm một lần nữa rơi vào vũng bùn tưởng như đã qua kia”.