1. Ngày mưa là cơ hội để nghịch nước
Bố là người làm việc gì cũng có kế hoạch. Có lần, bố lên lịch cùng con đi vườn thú. Bố đã tính toán sẵn cả địa điểm và thời gian để có thể thăm được nhiều nơi mà không vướng lúc đông người. Thế rồi… trời mưa. Nhưng con chỉ “ôi” mà chẳng phàn nàn gì. Có lẽ một phần vì con không biết đến sự chuẩn bị “vất vả” của bố. Ngay khi trời mưa, con chỉ muốn nghịch nước và chẳng còn nhớ gì đến cái vườn thú nữa.
Vì thế, đừng bao giờ chỉ tập trung vào một kế hoạch. Nếu mọi việc xảy ra không như dự định của mình, trời vẫn chưa sập đâu. Thay vì than vãn sao mình quá xui xẻo, hãy tận dụng những gì sẵn có, biến bất lợi thành cơ hội, hoặc đơn giản coi đó là một dịp để tích lũy thêm kinh nghiệm.
2. Chẳng có gì khác biệt giữa nam và nữ, người theo đạo Phật và người theo đạo Thiên Chúa, người da đen và người da trắng,… Thế giới này chỉ có người tốt và người xấu.
Điều duy nhất con quan tâm ở những người xung quanh là hành động của họ. Con không để ý những người đó là ai, đến từ đâu, là nam hay nữ,… Tất cả những gì con cần là một người sẵn sàng ngồi xem con chơi “Dò mìn” và lắng nghe tràng dài bất tận câu chuyện của con về việc giết con quái vật nào và xây dựng tòa nhà nào. Chỉ cần thế là con quý rồi.
3. Mọi người đều là bạn cho đến khi họ có những hành động không đẹp
Người lớn như bố thường để ấn tượng ban đầu và những định kiến ảnh hưởng đến mình khi “chọn bạn mà chơi”. Nhưng con thì không như vậy. Con luôn ở trạng thái “đón nhận” với mọi thứ. Con nghĩ rằng mọi người đều xứng đáng được tìm hiểu và đều có thể trở thành bạn. Trừ khi họ bắt đầu xấu tính, tất nhiên.
4. Đồ chơi đắt tiền chơi một mình không bằng đồ chơi rẻ tiền có thể chơi cùng nhau
Thời gian là vàng bạc. Người lớn ngày nay thường giảm bớt những hoạt động tập thể và chìm đắm vào thế giới công nghệ, đôi khi lôi kéo cả con trẻ vào đó. Nhưng chúng thì không như vậy.
Nhờ quan sát con, bố hiểu rằng thời gian và tiền bạc bỏ ra không tỉ lệ thuận với những gì nhận được. Có thể bỏ ra ít tiền, nhưng nếu khiến mọi người xung quanh được vui vẻ cùng nhau, thì những thứ thu được sẽ là vô giá.
4. Đôi khi hãy ăn tráng miệng trước khi ăn tối
Bởi vì quy tắc sinh ra là để phá vỡ. Con không thể làm theo mọi quy tắc trong cuộc sống này mà lại mong muốn được hạnh phúc. Có những quy tắc bố đã làm theo mà không thực sự hiểu, chỉ vì người khác cũng làm như thế. Đôi khi cần bỏ hết tất cả sang một bên và làm những điều khiến bản thân cảm thấy thoải mái. Vì sao? Đơn giản đó là cách giúp con có được niềm vui.
5. Một cái ôm có thể giải quyết tất cả
Bố ước gì những cái ôm cũng được người lớn coi như tiền tệ để trao đổi. Ước gì bố có thể ôm sếp của mình khi lỡ làm hỏng việc. Ước gì có thể ôm một người quen đang xấu hổ. Những cái ôm khiến phần lớn điều xấu trở nên tốt đẹp hơn, vì người ta khó mà suy nghĩ tiêu cực khi đang được nhận vòng tay đầy ấm áp từ người khác. Nhưng dù sao, bố cũng không còn là trẻ con nữa. Ôi, ước gì.
6. Tại sao và như thế nào là những câu hỏi lớn nhất.
“Tại sao con không được ra ngoài chơi ạ? Ừ, vì tivi nói sắp có bão nên phải ở nhà cho an toàn con ạ. Nhưng tại sao có bão lại phải ở nhà ạ? À, vì bão rất nguy hiểm nên có thể làm con bị thương. Như thế nào ạ? Bão có gió rất mạnh sẽ thổi bay và phá hủy mọi thứ. Tại sao lại thế ạ? Vì nó là như thế! Làm sao tao biết được? Đấy đi đâu thì đi!”
Con luôn muốn đào sâu mọi thứ đến tận cùng gốc rễ. Biết sao được, vì thế giới này quá mới lạ và nhiều thứ để khám phá mà. Tại sao và như thế nào dường như là hai câu hỏi lớn nhất mà loài người còn phải đi cả chặng đường dài nữa để giải đáp. Thực ra bố rất thích những khi con hỏi, vì những lúc ấy, không chỉ con mà bố cũng được suy nghĩ sâu hơn về một vấn đề trong cuộc sống. Và nếu không trả lời được, bố sẽ bị áp lực tìm câu trả lời để “trả nợ” cho con vào lần sau. Làm bố rồi nhưng vẫn cần học, đúng không?
7. Bài học quan trọng nhất
Bố biết mình sẽ cần dạy cho con những thứ đã được ông bà truyền lại, đã được mọi ông bố mà mẹ khác truyền lại cho con mình. Đó là khả năng giữ lại những ý tưởng, kế hoạch, chính kiến của mình dù thế giới này có cuốn con đi bằng những lối mòn và luật lệ. Bố sẽ tặng con một người luôn sẵn sàng lắng nghe, ở bên và cho con lời khuyên khi con cần. Tặng con một trái tim rộng mở trước những thử thách điên rồ, những người lạ con chưa từng gặp.
Bố thực sự đã học được rất nhiều từ con. Nhiều thứ chẳng liên quan đến nhau, nhưng chiếm phần lớn vẫn là những bài học có ích. Bố cũng dạy con nhiều điều mà chắc con sẽ chẳng trân trọng mấy cho đến khi con lớn, giống như ngày xưa bố cũng vô tâm với bà như thế.
Nhưng nhờ có con, bố đã học được bài học quan trọng nhất. Cảm ơn con đã dạy cho bố bài học đó, bài học làm bố.