Tại Nhật Bản, diễn viên nam phim người lớn là một nghề khá xa lạ và không được nhiều người chọn làm công việc chính. Đã rất nhiều lần, các diễn viên trong ngành phải than thở rằng ngày càng có ít diễn viên nam tiềm năng trong mảng phim cấp 3. Theo con số thống kê trước đây, ngành này mới chỉ có 70 diễn viên nam đủ tố chất diễn trong khi diễn viên nữ lại lên tới khoảng 10 nghìn người.
Yuto Kuroda chính là 1 trong 70 diễn viên như thế. Năm nay, anh đã 45 tuổi, làm diễn viên nam trong ngành AV đã 21 năm và đã trải qua đủ mọi thăng trầm. Qua đó, những câu chuyện xung quanh cuộc đời của ông chú này vừa buồn nhưng cũng vừa hài hước, không khác gì 1 cuốn tiểu thuyết trào phúng ra cả, và trong đó câu chuyện thú vị nhất chính là bộ phim đầu tiên của Yuto Kuroda.
Sau khi tốt nghiệp, Yuto Kuroda đã gửi CV của mình tới 37 studio khác nhau, và có 8 studio liên lạc lại với anh. Đây rõ ràng là 1 con số không tồi chút nào với 1 sinh viên mới ra trường đang kiếm việc làm. Sau khi đi phỏng vấn chán chê, Yuto đã có được bộ phim trình làng đầu tiên vào ngày 2/6/1999 – 1 ngày kỳ lạ, 1 kỷ niệm điên rồ mà Yuto không bao giờ có thể quên được.
Theo đó, bộ phim đầu tiên của Yuto có 3 cảnh AV. Dù vậy, trong đó có 1 cảnh là giả, bởi nữ diễn viên không muốn (hoặc không đủ thể lực) để đóng 3 cảnh 1 ngày. Diễn viên nam đầu tiên được phân cho đóng cảnh thật, sau đó đến lượt Yuto đóng cảnh thứ 2 là cảnh giả.
Vậy còn cảnh thứ 3? Vẫn không có chỗ cho Yuto, bởi đã đến lượt đạo diễn của chính bộ phim AV vào đóng, bởi ông ta rất muốn được làm “chuyện ấy” diễn viên này. Là 1 người mới vào nghề, không quá khó hiểu vì sao nam diễn viên sinh năm 1975 đã bị đạo diễn loại ra khỏi phim ở thời điểm đó.
Tuy nhiên, điều thú vị vẫn chưa phải là hết. Theo Yuto, tay đạo diễn của bộ phim đó rất thích phim có 1 cảnh thân thuộc như tại gia, và bản thân anh cũng không biết là cảnh thứ 3 đó sẽ được quay ở đâu. Rất bất ngờ, cả đoàn làm phim được dẫn về nhà đạo diễn tại Inagi, 1 thành phố nhỏ ở ngoại ô Tokyo. Thôi thì cũng ổn thôi, nhưng đến khi về nhà, Yuto mới phát hiện ra rằng người vợ với các con của tay đạo diễn vẫn đang ở đó.
Công việc thì công việc chứ, nhưng Yuto vẫn rất lo ngại về việc gây ảnh hưởng đến người nhà của đạo diễn này. Sau đó, anh mới tranh thủ xem xem người vợ đang làm gì, thì phát hiện ra, cô vợ đang biên tập và dựng phim do… chính chồng mình đóng. Bất ngờ hơn nữa, cặp vợ chồng nhà này đã ly dị nhưng chưa ly thân, và gã đạo diễn này trả tiền thuê chính vợ mình dựng phim cho với giá 5 nghìn yen (khoảng 1,1 triệu VND).
Thế những đứa con thì sao? Gã đạo diễn bảo là chúng ồn ào quá, do đó Yuto mới được lôi về nhà để… chơi với chúng. Vậy là, trong lúc Yuto chơi với mấy đứa con ở trên gác thì ông bố đang làm “chuyện ấy” ở tầng dưới, bà mẹ thì dựng phim của chính chồng mình.
Sau khi diễn xong, tay đạo diễn tống cổ Yuto ra đến bến tàu và bảo với anh, tự đi mà kiếm đường về. Hồi đó, Yuto còn chẳng biết Inagi là cái xó xỉnh nào, và thậm chí còn không được cho tiền phí đi lại nữa. Dù vậy, anh vẫn không cảm thấy thất vọng lắm mà còn có cảm giác vô cùng “điên rồ”, háo hức để theo đuổi cái nghề nghiệp kỳ lạ này cho đến tận bây giờ.