Được biết đến là Hoa hậu Qúy bà Châu Á 2016, Kim Nguyễn gây chú ý về quãng đời cơ cực, nghèo khổ thuở nhỏ. Kim Nguyễn ít khi tham gia các sự kiện giải trí nên những thông tin về cô không nhiều. Có chăng chỉ là những chuyến từ thiện, những lần người đẹp giúp đỡ những hoàn cảnh cơ cực hơn.
Làm từ thiện nhiều, chuyện thị phi xung quanh nó cũng chẳng ít nhưng cô cho rằng nó chẳng ảnh hưởng gì đến cuộc sống của cô. Bởi Kim đã từng trải qua Cái nghèo, cái khổ suốt một thời gian dài nên cô hiểu được cảm giác thiếu thốn, khổ sở vì bệnh tật để giờ đây khi gặp những cảnh đó, trái tim cô lại thấy nhói. Kim bảo: “Thà mình giúp lầm còn hơn bỏ sót. Mình bị lừa một lần cũng được”.
“Kim sinh ra ở một vùng quê nghèo thuộc Tiền Giang. Là con út trong gia đình nhưng Kim không được gần ba mẹ nhiều. Vì điều kiện kinh tế khó khăn, ba mẹ giao Kim cho các chị chăm sóc rồi chạy cơm từng bữa.
Nhà không có sữa, mỗi bữa nấu cơm, các chị của Kim lại chắt nước gạo cho em uống. Được một thời gian, bụng Kim ngày càng to lên. Đi khám bác sĩ người ta nói phải mổ nhưng nhà làm gì có tiền. Vậy là mẹ lại gạt nước mắt, bồng con về nhà.
May sao sau đó có một bác chỉ mẹ cho Kim uống nước dừa với nước muối một tuần liền. Vậy mà bệnh tự nhiên khỏi. Chắc là phước chủ may thầy, nhưng chắc vì vậy mà sau này người Kim không mập nổi”, người đẹp hồi tưởng lại nhừng ngày sóng gió đã qua.
Nhà quá nghèo nên lớp 7, Kim đã biết đi kiếm tiền phụ giúp mẹ. Cô đi phục vụ quán ăn cho người ta đến 1,2h sáng để kiếm tiền phụ mẹ. Rồi ông bà chủ thấy thương nên cho cô lên vị trí thu ngân.
Từ đây, Hoa hậu Quý bà phải chịu những oan ức của cuộc đời. Khi bị những người làm cùng mình “tố” với chủ cô ăn trộm tiền của người ta. Không biết làm sao để giải oan được cho mình, Kim xin nghỉ.
Sau 2 năm ở cùng chị gái trên Sài Gòn, Kim Nguyễn lại tiếp tục xin làm bưng bê ở một quá cafe nhỏ nhưng rồi sự ganh ghét, đố kị của những người khác lại khiến Kim phải nghỉ làm.
Có lẽ, những vấp váp đầu đời đã khiến Kim chững chạc hơn so với những bạn cùng trang lứa và biết chia sẻ hơn với những người xung quanh.
Học hết lớp 12, Kim thi đậu vào trường Cao đẳng sân khấu điện ảnh. Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang, cái nghèo lại kéo cô ra đời khi chưa ngồi nóng ghế giảng đường. “Hồi đó mà có người giúp đỡ thì biết đâu Kim đã được học tới nơi tới chốn”, Kim nói.
Rồi trong khoảnh khắc hồi tưởng về quá khứ đó, Kim chiêm nghiệm: “Con người ta sống không được bao lâu hết, mỗi ngày mình chỉ cần ba bữa cơm thôi mà. Có nhiều người quan niệm có tài sản thì giữ cho con cái còn Kim chỉ muốn tạo cho con một bàn đạp tốt để ra đời thôi. Ngoài ra thì Kim còn muốn trở thành tấm gương, để các con soi vào đó để sống có ý nghĩa”.