Sau hơn một năm về sống chung với nhau, kể ra nỗi khổ tâm của mình, Tuân cũng tự thấy mình… kém kém, hèn hèn.
Nhìn vẻ ngoài sẽ không ai tin, anh, 30 tuổi, thanh niên cao to, khỏe mạnh gần 1m8 đua không lại với Minh, cô bạn gái kém 4 tuổi, chiều cao chưa đến 1m55, người lép, ngực phẳng, ốm nhách. Hồi đầu quen nhau, khối người nhìn bạn gái Tuân mà lắc đầu: “Thế này thì làm ăn được gì?”.
Trải qua khá nhiều mối tình nhưng đến khi gặp Minh, Tuân mới thật sự cảm nhận thấy sự gắn bó, hòa hợp. Cô nhanh nhẹn, khéo léo, tự lập, làm việc gì đâu ra đấy…
Cả hai đều sẵn sàng “ăn kem trước cổng” nên không quá dè dặt chuyện quan hệ trước. Tuân cứ nghĩ, con gái là rụt rè, e dè nhưng ngay thời gian đầu, trong chuyện chăn gối, Minh đưa anh đến tận… thiên đường. Tuân mê say, ngất ngây nên hai người chuyển về sống chung.
Tuân không có gì phàn nàn về cuộc sống chung hay về bạn gái. Anh cũng suy nghĩ nghiêm túc đến chuyện kết hôn dù Minh chưa có ý định cưới chồng sớm như vậy.
Tuân “nghiện” bạn gái thật, nhưng tự trong đáy lòng, gần đây anh lăn tăn về việc Minh có nhu cầu cao. Chưa kể, cô thể hiện rất dữ dội, thích khám phá, đổi mới liên tục trong chuyện chăn gối làm anh có nguy cơ bị hụt hơi.
Cảnh say sưa sáng trưa tối chiều, những tưởng chỉ thời gian đầu yêu nhau còn mới lạ, ruộng đồng chưa quen. Nhưng không, “nhờn” mặt nhau ra rồi mà Minh vẫn đòi… đều đặn không buông chút nào.
Hiếm tối nào cô “để yên” cho bạn trai, sáng sớm cô còn khều khều thêm một hiệp mới cho anh rời khỏi giường. Sáng sớm đúng là ngất ngây, tê tái nhưng xong xuôi Tuân ngủ lịm đi nên anh thường xuyên đi làm trễ mà khó dám nói thật lý do.
Không chỉ về số lượng vắt đều như… chanh, Minh lại ưa khám phá, mày mò các chiêu trò mới mẻ. Tuân từng hỏi, em mò ở đâu ra lắm thế, Minh thẳng thừng đáp, tìm hiểu sách báo, xem phim nóng…
Lần đầu tiên, Tuân được nghe một người con gái nói không dè dặt, đó là vấn đề quan trọng của tình yêu, hôn nhân, của đời người nên phải tìm hiểu, phải trau dồi, học trang bị kiến thức.
Cái đó không học thì học cái gì? Em không phải là người phụ nữ có thể sống nhịn, sống mòn, sống đói khổ trên chính chiếc giường ngủ của vợ chồng.
Tuân nghe cứ ngài ngại khi cảm giác bạn gái quan tâm đến vấn đề tình dục, đam mê nhục dục quá. Anh vốn rất tin tưởng vào phẩm chất, lối sống, cá tính của bạn gái nhưng giờ lại xuất hiện suy nghĩ: Lấy nhau về, chồng không đáp ứng nổi thì liệu chăng cô sẽ “đánh bắt xa bờ”, cho anh mọc sừng?
Anh muốn cưới Minh làm vợ, muốn được trải nghiệm những giây phút thăng hoa cùng cô. Nhưng sao sau mỗi lần bạn gái đưa mình đi đến đỉnh này đến đỉnh khác, lăn tăn đó lại ùa về trong Tuân, lo lắng tương lai mình bị đuối sức.
Có một nghịch lý ít người nói đến nhưng tồn tại trong suy nghĩ của rất nhiều người, nhất là văn hóa Á Đông. Đàn ông sinh lý cao, có khi lang chạ khắp nơi được xem là bản lĩnh, còn phụ nữ mạnh mẽ trong chuyện gối chăn với chính chồng/bạn trai vẫn có thể bị nghi ngại là ham hố, thứ phụ nữ không ra gì rồi sẽ lăng nhăng này nọ…
Thành ra nhiều chị em có công lực nhưng không dám đưa ra dùng với chính cả bạn đời, bạn trai. Họ không dám thể hiện mong muốn, khả năng thật của mình, có người mang một kiếp e lệ diễn kịch, có công lực mà không dám đưa ra xài.
Họ còn không dám hưởng ứng, đổi mới cùng chồng, đói không than, muốn không nói… Chuyện vợ chồng nhiều người để mặc tự nhiên đưa đẩy, không dám học hỏi, trang bị nên tình trạng “mù” kiến thức tình dục trong đời sống gia đình rất phổ biến. Từ chiếc giường kéo theo nhiều đau khổ trong hôn nhân.
Nói như một chuyên gia tâm lý, quan trọng nhất là họ thể hiện với ai, với chính bạn trai, với chồng mình thì có gì sai? Họ đang góp phần làm giàu cho đời sống gối chăn, trang bị thêm những phông văn hóa về tình dục cho đối tác.
Thiếu gì người sinh lý yếu nhưng lẳng lơ, phát tín hiệu, lang chạ với người này người kia.
Chưa kể, có một điều cũng cần lường trước, khi có gia đình, vướng bận con cái, theo lứa tuổi, suy giảm nội tiết tố… phụ nữ có thể bị giảm nhu cầu tình dục.