Trong xã hội Trung đại, trinh tiết được coi là thứ quan trọng nhất đối với một người phụ nữ. Người ta quan niệm rằng, một người con gái trước hôn nhân phải giữ gìn được trinh tiết của mình mới được coi là đức hạnh. Gắn liền với nó trong lịch sử là những câu chuyện kể “không tin nổi” về sự giữ gìn trinh tiết, vật dụng có 1-0-2 dùng để kiểm tra phẩm hạnh…
Nhốt vào nhà vệ sinh hôi thối
Với bộ lạc Ulatan ở Kerala ở phía Nam Ấn Độ, nếu biết cô dâu không phải là trinh nữ thì họ sẽ nhốt người đó vào nhà vệ sinh hôi thối suốt một đêm. Cô dâu thường sẽ ngất lịm bên trong nhà vệ sinh, đó là sự trừng phạt mà họ cho là cô xứng đáng phải chịu.
Nhìn đuôi mắt
Sau đêm tân hôn người xưa sẽ nhìn vào đuôi mắt của cô gái đó để kiểm tra xem cô ấy mới mất đi trinh tiết hay đã không còn trong trắng từ lâu. Nếu đuôi mắt của cô dâu có màu hồng hoặc đỏ nhạt thì chứng tỏ cô gái này chỉ vừa mới mất đi trinh tiết, nếu đuôi mắt có màu đen thì sẽ bị quy kết là đã quan hệ nam nữ từ lâu.
Nếu đuôi mắt của cô dâu có màu hồng hoặc đỏ nhạt thì chứng tỏ cô gái này chỉ vừa mới mất đi trinh tiết
Ngoài ra, người ta còn cho rằng nếu còn trinh trắng thì sẽ có đôi hàng mi cong, ngực căng tròn. Nếu đã thất thân lông mi sẽ cụp xuống dưới, ngực chảy xệ.
Cắt âm vật
Cắt âm vật là phong tục phổ biến ở nhiều nơi tại châu Phi và Trung Đông. Nghi thức này được tiến hành cho những bé gái từ 4 đến 8 tuổi. Mục đích cắt bỏ một phần cơ quan sinh dục là để tránh những khoái cảm tình dục, giúp nữ giới giữ trinh tiết trước khi kết hôn.
Việc cắt âm vật thường được tiến hành bằng dao kéo và nạn nhân không hề được gây mê. Điều này khiến các bé gái có thể bị nhiễm trùng, vô sinh, thậm chí tử vong vì mất quá nhiều máu.
Dùng bà đỡ
Thời xưa, người phụ trách công việc kiểm tra trinh tiết của tân nương trước khi về nhà chồng chính là bà đỡ. “Bà đỡ” này thường là người thân thuộc với họ nhà trai hoặc do bà mối kiêm nhiệm.
“Bà đỡ” là những người đảm nhiệm công việc “nghiệm thân” cho người con gái trước khi lấy chồng.
Đai, khóa trinh tiết thời Trung cổ
Ở phương Tây, trong thời kì đêm trường Trung cổ, những chiếc đai, khóa trinh tiết đã vô cùng phổ biến, đặc biệt trong tầng lớp quý tộc. Chiếc đai cổ nhất được tìm thấy ra đời khoảng thế kỉ thứ XVI. Nó còn được gọi là “đai Florence”, được các quý ông dùng để bảo vệ người phụ nữ của mình khi đi chinh chiến xa nhà tới hàng năm trời.