Chu Hữu Khuê (tiếng Trung: 朱友珪; bính âm: Zhū Yǒuguī, 888?- 27 tháng 3 năm 913), tiểu tự Diêu Hỉ (遙喜) là một vị hoàng đế có thời gian trị vì ngắn ngủi của triều Hậu Lương thời Ngũ Đại Thập Quốc trong lịch sử Trung Quốc. Ông trở thành hoàng đế sau khi hành thích phụ hoàng- Hậu Lương Thái Tổ (Chu Ôn). Vài tháng sau, đối mặt với cuộc nổi dậy của hoàng đệ- Quân vương Chu Hữu Trinh và Thị vệ thân quân đô chỉ huy sứ Viên Tượng Tiên, ông quyết định tự sát.
Thời Ngũ đại Thập quốc, có lẽ việc kế vị của Chu Hữu Khuê của Hậu Lương là một ngoại lệ không có trong lịch sử. Theo ghi chép trong sử sách, cha của Chu Hữu Khuê là Chu Ôn, khi vẫn còn chưa làm hoàng đế, trong một lần xuất binh hành quân không chịu được sự cô đơn nên đã có quan hệ với kỹ nữ của doanh trại và sinh ra Chu Hữu Khuê. Ảnh minh họa chân dung hoàng đế Chu Ôn.
Chu Hữu Khuê là con trai thứ ba của Chu Ôn là hoàng đế khai quốc của Lương triều, lại là con riêng của Chu Ôn nên thân phận vô cùng bất lợi. Thêm nữa, vợ cả của Chu Ôn vốn là “sư tử Hà Đông’. Chu Ôn biết nên không dám đưa mẹ con Chu Hữu Khuê về nhà mà âm thầm chu cấp. Cũng chính vì thế, nếu xét về các điều kiện kế vị ngai vàng nhà Hậu Lương đương nhiên Chu Hữu Khuê không có chút hi vọng.
Sau này, khi Chu Ôn trở thành hoàng đế, mẹ con Chu Hữu Khuê cũng được hoàng thất công nhận, Chu Hữu Khuê được phong làm vương gia, cơ hội giành ngai vàng với các anh em khác cũng có nên mối quan hệ với các huynh đệ trong gia tộc vô cùng tồi tệ. Ảnh minh họa chân dung hoàng đế Chu Ôn.
Xuất thân của Chu Hữu Khuê thật sự không phải là đối thủ cạnh tranh với các anh em cùng cha khác mẹ. Hoàng đế Chu Ôn về già lại vô cùng háo sắc, ngay đến con dâu của mình cũng không buông tha. Đương thời, vợ của Chu Hữu Khuê và vợ của một vương gia khác đều bị triệu vào cung để hầu hạ bố chồng. Ảnh minh họa chân dung Chu Ôn khi già.
Nhưng do vợ của vị vương gia kia được hoàng thượng vô cùng sủng ái nên vợ của Chu Hữu Khuê thua kém, Chu Hữu Khuê cũng đánh mất lợi thế trong cuộc đua này nên cảm thấy tức tối, bất bình. Ảnh minh họa chân dung hoàng đế Chu Ôn.
Chu Hữu Khuê đã kỳ vọng đến ngai vàng nay lại mất đi cơ hội nên trong lòng tìm cách toan tính. Cuối đời Chu Ôn chìm đắm trong nữ sắc, kiệt sức đổ bệnh nằm một chỗ. Chu Hữu Khuê biết thời gian của mình không nhiều đã âm mưu động trời âm thầm đến Thái Châu tìm thích khách giết cha đoạt ngôi.
Đêm hôm sau ngày nhận được thư trả lời của thích khách, Chu Hữu Khuê đã dẫn theo 500 binh mã tinh nhuệ xông vào cung giết chết Chu Ôn và cướp ngôi vàng. Sau khi đăng cơ hoàng vị, ông ta còn tiếp tục giết các huynh đệ của mình với mục đích để trừ hậu họa.
Chu Hữu Khuê giết chết cha mình rồi lên ngôi. Tuy nhiên, những người anh em của Khuê biết hành động của y, cảm thấy không phục, đặc biệt là Quân Vương Hữu Trinh, người đã bị Khuê lừa giết chết Hữu Văn. Vì vậy, ít lâu sau đó, Hữu Trinh mượn cớ “diệt nghịch tặc, báo thù lớn”, kết hợp với quân đội của Dương Sư Hậu nổi dậy chống lại Hữu Khuê.
Khuê vốn không phải là kẻ tài năng đức độ, lại là kẻ giết chết cha ruột của mình để cướp ngôi nên không được lòng binh lính. Chu Hữu Trinh đã lợi dụng điều này, mua chuộc được lực lượng cấm vệ quân bảo vệ hoàng cung. Vì vậy, khi quân của Hữu Trinh tấn công vào kinh thành, trong ngoài phối hợp đã nhanh chóng tiêu diệt Chu Hữu Khuê.
Có nằm mơ Chu Ôn cũng không bao giờ ngờ rằng chỉ một đêm phong lưu đã tự tay đào mồ táng mình. Chu Hữu Khuê cũng không bao giờ rằng “tội giết cha giết vua” để đoạt ngôi vị cũng chỉ được có 8 tháng làm vua nhưng chết đi cũng không có được một đế hiệu nào lưu lại lịch sử.