Trước đây, Tử Cấm Thành từng là cung điện của nhiều vị hoàng đế Trung Hoa, nó được xây dựng cách đây khoảng 500 năm bởi những tảng đá khổng lồ lên đến 200 tấn, những tảng đá này được vận chuyển bằng những chiếc xe trượt trên đường ướt nhờ lấy nước từ các giếng đào sâu tới 500 mét.
Tử Cấm Thành thuộc trung tâm Bắc Kinh ngày nay là cung điện của hai triều đại phong kiến Trung Quốc cuối cùng là nhà Minh và nhà Thanh. Nơi đây được xây dựng từ thế kỷ 15 và 16 bằng những tảng đá khổng lồ và được chạm khắc hình hoa văn. Trong đó có những tảng đá nặng hơn 220 tấn, thậm chí còn hơn 330 tấn.
Rất nhiều khối đá này được lấy từ một mỏ đá cách xa nơi xây Tử Cẩm Thành đến 70km. Dựa vào thực tế người Trung Quốc đã sử dụng bánh xe (có nan hoa) từ khoảng 1.500 trước Công nguyên, các nhà nghiên cứu thường nghĩ rằng những tảng đá khổng lồ như vậy được vận chuyển tới nơi xây dựng bằng bánh xe.
Ngày nay, Tử Cấm Thành còn có tên gọi khác là Cố Cung, nằm trong lòng thành phố Bắc Kinh nhộn nhịp, ngay cạnh quảng trường Thiên An Môn. Đây là nơi cất giữ báu vật nghệ thuật quan trọng nhất của Trung Quốc, bao gồm nhiều cổ vật và hội họa. Hàng năm, nơi đây đón khoảng 10 triệu khách đến tham quan. Năm 1987, UNESCO công nhận Tử Cấm Thành là di sản văn hóa thế giới.
“Bóng ma điên nhảy múa” trong điện Thái Hòa
Mùng 8/7/1905 tức năm thứ 31 Quang Tự, khi một đội tuần tra đi tuần tam điện thì phát hiện ra song cửa sổ hướng Đông tại gian phía Tây của điện Thái Hòa bị rơi ra. Khi dừng chân lắng nghe thì thấy rõ có tiếng người. Bọn họ lập tức bẩm báo lên trên. Đại thần tổng quản phủ nội vụ đã dẫn theo một đội kỵ binh bao vây điện Thái Hòa.
Khi mở được khóa cửa chính của điện thì thấy một người đang nhảy múa trong điện. Sau khi bắt giữ khám xét người này, quan binh thu được một con dao ngắn, một con dao nhỏ, một hầu bao bên trong đựng hai hộp diêm, 9 đồng tiền đồng, một tờ ngân phiếu, 760 văn tiền mặt, một tấm vải bọc màu vàng bên trong có miếng ngọc thạch bị sứt một miếng, một dây đai bằng vải màu tro, một cái áo khoác ngắn màu trắng bạc, một cái tẩu thuốc không có thân, một cây quạt, một điếu bát, một miếng đá màu tím và một chiếc khăn mùi xoa hoa tím.
Sau khi thẩm vấn, anh ta khai tên là Giả Vạn Hải, 29 tuổi người huyện Đại Hưng ngoại thành Bắc Kinh. Tiếp tục phỏng vấn thấy người này có nhiều biểu hiện thần kinh không bình thường. Sau khi bẩm báo lên Từ Hy thái hậu và hoàng đế Quang Tự thì giao cho hình bộ tiếp tục điều tra thẩm vấn. Suốt quá trình thẩm vấn và điều tra, Giả Vạn Hải ánh mặt ngây dại, lời nói thì luyên thuyên thiếu logic, dấu hiệu bị điên. Sau một tháng điều tra xét hỏi vẫn không thu được kết quả khả quan gì cuối cùng anh ta bị treo cổ.