Cụ bà với “mái tóc tiên”
Cụ bà Nguyễn Thị Định (79 tuổi) ở huyện Giồng Trôm (Bến Tre)- người có mái tóc dài nhất Việt Nam.
Bà Nguyễn Thị Định có mái tóc dài nhất Việt Nam. |
Bà được người dân địa phương gọi với cái tên “cô Tư tóc dài”. Thời điểm năm 2012, người ta đã đo được chiều dài mái tóc của bà xấp xỉ 5,3m. Khác với những mái tóc bình thường, tóc của bà Định màu ngà và xoắn cuộn lại với nhau giống như cuộn dây thừng.
Tuy không được gội rửa bao giờ nhưng mái tóc này vẫn óng mượt, không có mùi hôi hay các con côn trùng đeo bám.
Nói về mái tóc có 1-0-2 của mình, “cô Tư” cho biết kể từ năm 19 tuổi, mái tóc của bà đã dài ra một cách rất nhanh. Nhưng kỳ lạ thay mỗi khi tắm gội hay cắt tỉa bớt, bà đều bị bệnh nặng nên bà đã nhờ thợ may một cái túi vải dài như chiều dài của mái tóc để bao bọc lại và quấn quanh từ đó đến giờ.
Cuộc sống thường ngày của bà Định cũng được người dân xung quanh truyền tai nhau như một giai thoại của vùng. Được biết từ lúc mới sinh, bà chỉ uống được nước đường, nước cơm nhão pha đường, chứ không thể bú sữa mẹ như những trẻ khác. Đến tuổi ăn tuổi lớn, “cô Tư” lại không thể ăn được thịt cá, chỉ ăn chay qua ngày nên về sau này bà đã quyết định nương theo của Phật.
Hai dị nhân ngửi thấy mùi “thần chết” ở bán kính 15km
Hai dị nhân này ở cách xa nhau hàng trăm km, nhưng lại có chung một khả năng siêu phàm: biết được người sắp hoặc đang chết trong bán kính 15km.
Ông Ân Văn Ninh người có thể người thấy mùi “thần chết”. |
Người thứ nhất là ông Ân Văn Ninh (60 tuổi, người dân tộc Sán Dìu, ngụ thôn Đồng Giao, xã Quý Sơn, huyện Lục Ngạn, tỉnh Bắc Giang).
Khả năng của dị nhân này đó là, chẳng cần dùng đến điện thoại để nhận thông tin, không được ai thông báo đến, thậm chí cả đời chưa từng một lần biết mặt người đó… nhưng oái oăm một điều là cứ người nào sinh sống trong bán kính 15 km tính từ nơi ông đứng mà sắp chết thì ông đều biết trước.
Ông cho biết biệt tài của mình “phát lộ” cách đây khoảng hơn chục năm. Sau một đêm ngủ dậy, ông bỗng thấy tức ngực, bứt rứt không yên và từ đó, ông trở thành “đại sứ” của thần chết.
Lý giải về khả năng “nghe”, “ngửi” được người sắp chết của ông Ninh, nhiều người “đoán già đoán non” rằng có thể người sắp chết có tiết ra một thứ chất đặc biệt nào đấy, hoặc phát ra một thứ sóng “siêu âm siêu từ” gì đó và cơ thể ông Ninh lại có một bộ phận giống như chiếc “máy thu” nên hai bên nhận ra nhau; cũng có người mê tín cho rằng ông Ninh bị “trời đày” nên mới phải chuyên “đưa tiễn âm hồn” như thế.
Nói về chuyện này, dị nhân thuật lại: “Không biết do có phải trước kia bố mẹ tôi luôn bảo tôi là “lớn lên mày sẽ bị trời đày” hay không mà bây giờ tôi như vậy?”.
Anh Trần Văn Trường dị nhân ngửi được mùi “thần chết”. |
Ở cách xa ông Ninh hàng trăm cây số, dị nhân Trần Văn Trường, SN 1975, trú tại huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ An cũng có khả năng như vậy. Tuy nhiên, điều đặc biệt ở dị nhân này, đó là năng lực siêu nhiên của ông phát lộ sau khi bị… sét đánh nhưng không chết. Sau lần bị Thiên lôi “đánh hụt” đó, anh Trường có khả năng biết được người đang hấp hối hoặc vị trí xác chết đuối. Dị nhân này kể, cứ mỗi lần như vậy, tự nhiên thấy một luồng điện chạy rân rân trong người, nổi da gà, đầu choáng váng. Sau đó hình ảnh người sắp chết hiện lên trong não bộ.
Đích thân dị nhân Trường chia sẻ: “Tôi không biết giải thích vì sao tôi lại có khả năng này, ai mà sắp chết là đầu tôi báo rất rõ”. Những người chứng kiến khả năng của anh cũng không thể hiểu nổi vì sao anh lại có một “dòng điện âm” chạy dọc trong người.
Người phụ nữ 30 năm không ăn cơm
Bà Nguyễn Thị Tư (Tư Trầu), 64 tuổi, hiện sống một mình trong căn nhà nhỏ ở vùng quê nghèo thuộc xã Tường Lộc (huyện Tam Bình, tỉnh Vĩnh Long) đã hơn 30 năm không ăn cơm nhưng vẫn sống khỏe mạnh, lao động bình thường. “Thực đơn” hàng ngày của bà chỉ là khoảng chục miếng trầu và 4 – 5 ly cà phê đá không đường.
Bà Tư chỉ ăn trầu, uống cà phê suốt 30 năm nhưng vẫn đủ sức khỏe đi làm thuê. |
Bà Tư cho biết, trước đây bà cũng ăn cơm bình thường như bao người khác, nhưng do vóc dáng nhỏ nên bà cũng ăn rất ít. Hồi con gái, mỗi ngày bà Tư chỉ ăn duy nhất một chén cơm. Đến lúc lấy chồng, bà cũng không thể ăn thêm, mà còn ăn ít hơn. Dần dần, bà chán cơm và không còn hứng thú với việc ăn uống.
Lúc đầu, hàng xóm nghĩ bà đang bị bệnh trầm cảm nên không chịu ăn uống gì. Người khác thì lại lo chắc là bà sắp “gần đất xa trời”. Thời gian sau, mọi người trong xóm vẫn thấy bà Tư Trầu đi làm thuê, làm mướn khắp đầu làng cuối ngõ. Bà vẫn khỏe mạnh bình thường, chẳng bao giờ bà phải đi viện.
Gia tộc “sáu ngón”
Ông Võ Văn Cống sống tại xã Vĩnh Bình, huyện Chợ Lách (Bến Tre) cùng rất nhiều người trong gia đình đều mắc phải dị tật bẩm sinh với bàn tay hay bàn chân có tới 6 ngón.
Gia tộc “sáu ngón” gây xôn xao cả Bến Tre. |
Theo tìm hiểu của báo Đời sống Pháp Luật, chứng thừa ngón đã xuất hiện ở ít nhất 6 thế hệ gần đây trong gia đình ông Cống. Đa phần trong số đó đều bắt nguồn từ họ bên ngoại.
Ngay khi biết được đặc trưng của dòng họ mình, mỗi khi đi đâu xa ông Cống đều chăm chú quan sát tay chân của người đi đường, ông cho biết: “Tôi đã đi khắp đồng bằng Nam Bộ mà không tìm đâu ra người nào có 24 ngón. Nếu có mà cùng họ Võ thì chắc chắn là người cùng họ thất lạc”.
Câu chuyện lạ về gia tộc “sáu ngón” của ông Cống đã thu hút được nhiều sự chú ý của các nhà khoa học. Được biết hiện tượng thừa ngón chỉ xuất hiện với tỷ lệ 1/500, tức là cứ 500 người mới có 1 người bị nhưng đâu là lần đầu tiên người ta thấy dị tật này được di truyền qua nhiều đời.
Dị nhân xứ Nghệ có biệt tài 'nói chuyện' với… trâu, bò
Người đàn ông có khả năng lạ kỳ đó là Mai Huy Văn (SN 1976, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ An), được mệnh danh là dị nhân có biệt tài nói chuyện với trâu, bò.
Dị nhân xứ Nghệ có biệt tài nói chuyện với trâu, bò. (Ảnh Gia đình & Xã hội) |
Ông Văn cho biết, ông có khả năng này vào năm ông 16 tuổi sau một giấc mơ kỳ lạ. Kể từ đó ông có thể giao tiếp được với trâu, bò.
Cũng từ đó hễ gia đình nào trong vùng nào mua phải trâu, bò hung dữ, chỉ cần ông đứng ra “nói chuyện” một lát thì chúng liền nghe lời răm rắp.
'Nữ dị nhân' của bóng đêm ở Quảng Nam
Ước mơ lớn nhất của bà là được nhắm mắt ngủ một giấc ngon lành như bao người bình thường. Vậy mà, cái khát vọng tưởng như bình thường đó lại luôn xa vời với người phụ nữ này… |