Theo thông tin trên báo Gia đình Việt Nam, cu Bin thường hay vứt đồ chơi ra nhà, chẳng bao giờ chịu dọn. Lần thì bà nội dọn, lần thì mẹ dọn, không thì bố dọn. Nói chung, Bin chỉ biết chơi thôi, còn việc dọn là của người lớn.
Có lần mẹ Bin đi làm về nhìn thấy nhà cửa tanh bành, tức quá quát Bin đi dọn. Mặt nó lỳ ra, kêu mệt. Mẹ quát hai câu, bà nội Bin chạy ra vội vàng thu gom đồ chơi cho vào tủ đồ. Mẹ Bin nói: “Bà cứ để đấy cho cháu nó làm cho nó quen đi, 10 tuổi đầu rồi đấy”. Bà nội vừa làm vừa lẩm bẩm: “Gớm, hò được nó đi dọn thì có mà hết hơi, thà mình làm luôn cho xong”. Mẹ nó nghe thấy thế cũng không nói gì. Mặc định là thế rồi.
Cái việc dọn dẹp đồ chơi đã thế, chẳng ai bảo được Bin, nhưng còn cái chuyện vệ sinh cá nhân thì cũng chẳng xong. Tối đến mẹ Bin bảo: “Bin, tắt tivi đi đánh răng rửa mặt còn đi ngủ”. Nó lè nhè: “Mẹ, cho con xem nốt chỗ này thôi”. “Ừ, xem xong thì đi đánh răng ngay đi”. “Vâng ạ”. Nó vâng rõ to. Một lúc sau, mẹ nó lại giục: “Bin, hết chưa, đi đánh răng”. “Con buồn ngủ quá, hay là sáng mai con đánh cả thể”. “Không được, con muốn sâu răng à”. Nó giả vờ ngủ. Vẫn hé mắt xem nốt cái phim hoạt hình.
“Bin, dậy mau”. Mẹ nó tức tối hét to. “Mẹ đã bảo là đi đánh răng sao vẫn còn nằm đấy, có muốn ăn đòn không hả?”. Bin phụng phịu dậy đi đánh răng, nhưng rồi lại đứng từ trong nhà tắm gào lên: “Mẹ, ra lấy kem đánh răng cho con”. Mẹ chạy ra bóp sẵn kem đánh răng vào cái bàn chải, lấy sẵn cốc nước đưa cho Bin. Sau đó cầm cái khăn mặt giặt, vắt rồi để sẵn lên cái bục, bảo: “Mẹ giặt khăn rồi đấy cứ thế rửa đi rồi vào đi ngủ”.
Bin đánh răng rửa mặt xong, vứt luôn cái khăn mặt ở bồn rửa, đi vào. Chỉ một lúc là mẹ lại ra giặt khăn rồi treo lên.
Buổi sáng cũng thế, khi Bin dậy là mẹ đã cầm sẵn bàn chải, cốc nước đưa tận tay. Cặp sách cũng quàng vào vai Bin, dép lấy sẵn chỉ việc xỏ vào và đi học. Chiều về đến nhà buông cặp sách là Bin bật tivi, nó thường bảo bà nội: “Cháu khát quá, có nước gì không bà?”. Bà nó cầm cốc nước chanh đưa tận tay cho nó. “Cháu nóng quá, nhà không bật điều hòa hả bà?”. Bà nó bật điều hòa. “Bà ơi, mấy giờ có cơm ăn?”. Bà nó bê sẵn một bát cơm đầy đủ thức ăn mang cho nó vừa xem tivi vừa ăn. Tóm lại, với mỗi câu hỏi của Bin, bà nó, mẹ nó hoặc bố nó sẽ tự phục vụ.
Có nhiều lần Bin đòi hỏi mua cái nọ cái kia, mẹ Bin không đồng ý, sau rồi nó giận, nó dỗi, nó mè nheo đủ kiểu, cuối cùng mẹ nó cũng thua nó. Ừ thì mua cho nó chơi cho nó khỏi làm mình mệt. Đơn giản chỉ là bỏ tiền ra mua sự bình yên thôi.
Chẳng biết từ bao giờ nó có thể điều khiến được cả nhà. Nó trở thành “bá chủ” lúc nào không hay. Đến nỗi mỗi lần nó giận giữ gào lên là mẹ nó, bà nó sợ xanh mắt. Bố nó thì điên lên đánh nó mất roi, nhưng chỉ sau đó là đáp ứng đúng nhu cầu của nó để “đền bù” cho trận đòn lúc trước.
Nói chung, Bin đã điều khiển được bố mẹ thành công!
Cha mẹ nên ngừng việc nuông chiều con nếu không muốn những hệ luỵ sau:
– Con trẻ không học được sự khác biệt giữa thứ trẻ muốn và thứ trẻ cần.
– Con trẻ sẽ có suy nghĩ tất cả hạnh phúc đều bắt nguồn từ vật chất.
– Trẻ hiểu nhầm rằng có một mối liên hệ giữa của cải và giá trị bản thân.
– Trẻ không đánh giá cao mọi thứ và không học hỏi được về tinh thần trách nhiệm.
– Không có kỷ luật dạy trẻ, trẻ không phải tuân theo các nguyên tắc.
– Các nhà nghiên cứu chỉ ra rằng những đứa trẻ được nuông chiều sẽ gặp nhiều vấn đề khi trưởng thành. Nhiều người cho biết họ cảm thấy không vui và có vấn đề khi đối mặt với thực tế.