Liên quan đến vụ bé 9 tuổi tử vong ở Hải Dương, hiện trường vụ án mạng cho thấy nhà cửa không bị xáo trộn nhiều và chỉ mất một con dao rựa.
Lực lượng Công an huyện Cẩm Giàng cho biết, các cơ quan chức năng đang đặt ra nghi vấn cháu Đặng Văn Khang (9 tuổi, xã Cẩm Điền, huyện Cẩm Giàng, tỉnh Hải Dương) bị sát hại và hiện tại đơn vị đang phối hợp với lực lượng công an tỉnh để truy tìm hung thủ của vụ án.
Ngồi bần thần và hướng ánh mắt vô hồn về di ảnh của đứa cháu nội xấu số, bà Lê Thị Hòa (bà nội cháu Khang) đôi lúc lại gào khóc gọi tên cháu trong tuyệt vọng. Bao nhiêu nước mắt của bà đã khô cạn từ khi nhận được tin cháu bị sát hại. “Tôi không ngờ cháu mình bị sát hại dã man đến vậy. Lúc tôi đi mua hàng về, cháu còn ngủ ngon, tôi chuẩn bị quần áo cho cháu đi học thế mà chỉ ít giờ sau cháu đã không còn nữa. Khổ thân cháu tôi quá”, bà Hòa nghẹn ngào.
Như thường lệ, hàng ngày vào khoảng 3h sáng, vợ chồng bà Hòa đi chợ mua hoa quả sau đó về bán lại ở chợ thôn bên cạnh. Khoảng 4h30, vợ chồng bà mang hàng về thấy cháu Khang vẫn ngủ bình thường. Gần 1h sau, ông Đặng Văn Vững (SN 1963, ông nội cháu Khang) về đến nhà gọi cháu dậy ăn sáng đi học nhưng không thấy cháu nói gì, sau đó ông mới phát hiện sự việc.
Ông Đặng Văn Quân (ông họ cháu Khang) kể, khoảng 6h sáng hôm đó, ông nhận được tin báo của ông Vững cho biết, trên đầu cháu Khang có nhiều nước nhưng không biết là nước gì vì mắt ông Vững bị mờ nhiều năm. Khi ông Quân sang đến nơi, ông thấy cháu Khang đã tử vong trên giường và đầu có vết chém chảy nhiều máu. Sau đó, ông hô hoán mọi người đến giúp và cấp báo cho cơ quan chức năng.
Theo lời kể của bà Trần Thị Bội (SN 1955, bà ngoại cháu Khang), vào chiều 4/12, gia đình có sang đón cháu Khang về ngoại chơi để ăn giỗ, đến tối cháu ngủ lại đó và chiều ngày hôm sau cháu về nhà nội để sáng thứ hai đi học. Bà Bội cho biết: “Tối hôm đó, cháu có nói với tôi chỉ mong Tết này mẹ về nhà để đưa đi chơi và mua nhiều quần áo đẹp. Thế mà bây giờ cháu tôi đã mất, còn bố mẹ cháu thì ngất lịm khi biết tin”.
Đồ đẹp bố đã mua nhưng con không thể mặc nữa
Bà Hòa kể, sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, ông Vững xây dựng gia đình với bà và sinh được hai người con, trong đó anh Đặng Văn Vinh (SN 1987) là con trưởng. Đầu năm 2007, anh Vinh kết hôn với chị Trần Thị Cúc (SN 1988), người xã Lương Điền (cùng huyện), đến cuối năm sinh hạ cháu Khang. Do hoàn cảnh khốn khó, cho nên ngày cháu Khang bước vào lớp 1, cũng là thời điểm chị Cúc đi lao động tại Đài Loan và đến tháng 3/2016 chị hết thời hạn hợp đồng. Tuy nhiên, chị xin ở lại làm thêm ít năm để có tiền lo cuộc sống gia đình.
Khi vợ đi lao động nước ngoài, ở nhà anh Vinh cùng bố làm nghề mộc và nuôi con nhỏ. Cách đây khoảng 6 tháng, anh sang Nam Định làm thuê, không may gây tai nạn và gia đình anh phải bồi thường 200 triệu đồng. Tai họa chưa qua thì đến hôm nay, anh lại mất đi người con trai đầu lòng. Cầm trên tay bộ quần áo mới mua cho con, anh Vinh khóc ngất vì cháu Khang ngày nào cũng điện thoại đòi bố mua cho bộ đồ đẹp để đến trường. Khi anh trở về thì cháu Khang không còn nữa.