Catherine Butters, 49 tuổi, đến từ Minster, Kent, thừa nhận rằng cô cảm thấy lo ngại khi con trai 11 tuổi Ashley thường bị trêu chọc bởi các bạn cùng trang lứa. Cậu thường bị gọi là “đứa lập dị”.
Người mẹ viết:
“Tôi không chắc bài viết có hợp lệ hay không, nếu không hãy xóa giúp tôi… tôi đang tìm một người bạn, một người bạn nhỏ dưới 11 tuổi. Dành cho con trai Ashley đang rất cô đơn và mắc chứng tự kỉ, ADHD (chứng tăng động giảm chú ý) của tôi, một cậu bé đang khao khát có được một người bạn. Tôi không đòi hỏi gì nhiều ngoài một tình bạn cho thằng bé vì nó rất thích được chơi cùng những đứa trẻ khác, nhưng phần lớn những đứa trẻ quanh đây đều quay lưng vì thằng bé khác biệt. Chúng tôi sống ở Minster, Sheerness và Ashley là một cậu bé vui vẻ nhưng cô đơn, có bạn nhỏ nào ở đây nhỏ tuổi và cũng đang cần một người bạn không???”.
Bài đăng của người mẹ gửi trong một trang chia sẻ đồ sưu tầm |
Chia sẻ về lí do quyết định đăng bài trên Facebook, cô kể rằng đó là sau khi nhìn thấy Ashley ngồi một mình ở công viên, tách biệt với một nhóm bạn đang bàn tán về cậu và điều đó đã khiến cô rất đau lòng.
Từ khi bài viết được đăng lên vào 27/12, Catherine đã nhận được hơn 30 tin nhắn và cuối cùng cô cũng tìm được một phụ huynh cũng có con gái mắc chứng tự kỉ. Họ đã cùng nhau dùng bữa và Ashley đã có một người bạn để chơi cùng.
Catherine chia sẻ: “Nhìn chúng chơi cùng nhau thật đáng yêu. Thằng bé rất yêu mến mọi người. Nó thích ra ngoài và ở giữa đám đông.
Khi ở cùng những đứa trẻ tầm năm sáu tuổi thì thằng bé không sao vì chúng không xem nó như kẻ khác biệt, nhưng với những đứa trẻ bằng tuổi thì chúng có thể nhận ra khiếm khuyết của nó và đem nó ra làm trò đùa”.
Cậu bé Ashley |
Catherine đã dành hơn hai chục năm chăm sóc cho những người tự kỉ kể từ khi con trai lớn của cô, là anh của Ashley – Christopher cũng bị chẩn đoán mắc hội chứng này lúc 2 tuổi.
Cô kể: “Tôi vẫn còn nhớ khi Christopher nghịch ngợm ở nơi công cộng và có một nhóm trẻ vị thành niên ở gần đó. Chúng nghĩ thằng bé buồn cười và bắt đầu trêu chọc nó. Khi đó tôi trẻ hơn bây giờ nhiều, tôi nhớ mình đã khóc nức nở khi về nhà.
Mọi thứ thật khó khăn vì họ không hiểu điều họ làm tồi tệ như thế nào. Mọi người không có đủ nhận thức về tình trạng này”.
Christopher và mẹ |
Christopher đã phải đấu tranh với trình trạng của mình và đến năm 2011, chàng trai 23 tuổi đã chết khi rơi từ trên cầu ở gần Quinton, Kent xuống. Catherine tin rằng cậu đã tự tử.
Sau thảm kịch đó, cô đến thăm các trường học ở Kent và nói về chứng tự kỉ. Cô hi vọng các trường học sẽ tăng cường những bài học về hội chứng này bên cạnh những kiến thức về các loại khuyết tật khác.
Cuốn sách đất nặn kể câu chuyện 30 năm ngày cưới của bố mẹ tôi
(Xi nhan) – (Phunutoday) – Trong ngày kỉ niệm của bố mẹ, như một món quà, tôi đã viết và vẽ minh họa cho cuốn sách này dựa vào những kí ức có thật từ những ngày thơ bé… |
Những nhiếp ảnh gia “điên rồ” nhất hành tinh
(Khám phá) – (Phunutoday) – Có được góc độ và cái nhìn đẹp cho một bức ảnh đôi khi chẳng dễ dàng gì… |