Không quan tâm đến đời sống tình dục:
Đây có thể được coi là một nguyên nhân phổ biến nhất đẫn đến hôn nhân tan vỡ. Tình dục giống như một bản năng, đặc biệt đối với nam giới, họ lại càng có nhu cầu cao hơn so với nữ giới. Nhiều bà vợ cho rằng “chuyện ấy” chỉ đơn giản là “trả bài” theo lịch đều đặn hàng tuần, hàng tháng, không cần thiết phải đổi mới làm gì. Đó là một sai lầm, hôn nhân bền vững rất cần những cử chỉ thân mật, đôi khi chỉ đơn giản là một nụ hôn chào buổi sáng, một chút âu yếm vào buổi trưa thay vì buổi tối như thường lệ. Điều này sẽ khiến ông xã luôn cảm thấy hào hứng và bất ngờ với vợ. Bên cạnh đó, hai người cũng nên trao đổi thẳng thắn và cân nhắc về nhu cầu tình dục của cả đôi bên sao cho hợp lí. Làm được điều này, chị em sẽ bớt đi nỗi lo ông xã muốn tìm kiếm thú vui bên ngoài vì nhu cầu “gối chăn” không được đáp ứng.
Dùng con cái làm ‘vũ khí’
Tôi từng nghe một câu chuyện tưởng đùa nhưng lại là thật. Có một đôi yêu nhau tha thiết, nhưng tình yêu nhiều sóng gió đến một lúc nào đó một trong hai buộc phải buông tay. Và chàng trai đã nói chia tay. Cô gái dĩ nhiên tìm mọi cách để níu kéo, thật ấu trĩ là cuối cùng cô lại dùng hạ sách, bẫy cho có bầu rồi bắt cưới. Dĩ nhiên chàng trai đó không ruồng bỏ giọt máu của mình, nhưng sau đám cưới như ý muốn, cô gái sở hữu một cái xác vô hồn, một trái tim không còn hướng về cô nữa, cuộc sống với những chuỗi ngày mang tên trách nhiệm, không thi vị, không ngọt ngào, chỉ có sự khiên cưỡng đầy nặng nề.
Câu chuyện đó khiến tôi nhận ra rằng cái lễ cưới hay cái giấy kết hôn cũng không thể giữ chân được người đã muốn đi. Khi yêu, họ băng rừng vượt suối. Không yêu, một cái gối họ cũng không muốn trèo qua. Còn nếu đã cưới nhau rồi và đứa con chính là kết quả cho cuộc hôn nhân thêm viên mãn, những lúc cơm không lành canh không ngọt, phụ nữ cũng tuyệt đối đừng bao giờ dùng con để “đấu” với ba của nó. Trẻ con là để yêu thương, không phải là vũ khí để chiến với nhau.