Ngày… tháng…
Mẹ em vừa đi xe máy vừa kể cho em nghe ao ước của mẹ. Đó là làm thế nào gắn được cái ổ quay đĩa CD/VCD trong máy tính lên đầu xe máy của mẹ. Em rất ngạc nhiên, em hỏi là mẹ ơi, sao mẹ lại muốn làm như thế? Mẹ em giải thích, vì nếu gắn được cái giá đỡ CD lên đầu xe, mẹ có thể đặt lọt cốc trà sữa trân châu vào cái giá tròn tròn đó. Thế là có thể vừa đi đường dài vừa uống trà sữa trân châu, trên đời này nào có gì sướng bằng!
Ngày… tháng…
Mẹ em rất yêu thiên nhiên. Mẹ ăn rau bắp cải xong, mẹ bèn lấy cuống bắp cải trồng vào chậu cây cảnh. Bao chăm tưới để nó mọc rễ và lên mầm thành một cây bắp cải nhỏ bé tí xíu. Một hôm có một con sâu bé từ đâu trèo lên cây bắp cải. Mẹ hoảng hốt chạy xuống nhà, múc một cốc nước sôi thật to dội lên cây bắp cải. Thế là con sâu chết luôn. Nhưng cây bắp cải cũng qua đời.
Mẹ nói, mẹ cứ tưởng bắp cải có nhiều lớp lá, nếu dội nước sôi, nó chỉ bị hỏng vài lớp lá ngoài thôi, còn bên trong thì cây vẫn sống. Nào ngờ, còn rễ cây nữa, rễ cây nó không chịu nổi màn tra tấn ấy.
Ngày… tháng…
Một hôm em thấy mẹ vừa ngồi gõ máy tính vừa đeo khẩu trang kín mít. Em hỏi vì sao, mẹ trả lời: Mẹ thấy con gì cắn vào chân rất ngứa, chắc là con rận mèo nhảy sang cắn mẹ rồi, vì mấy con mèo nhà ta toàn nằm quanh chân mẹ. Mẹ phải xịt thuốc rận mèo cho nó.
Thế nên mẹ để sẵn bình xịt rận mèo trong tầm tay, cứ con mèo nào đến gần mẹ là mẹ vội vàng xịt nó một phát! Mèo chạy tán loạn. Xong lúc sau lại mon men vào, mẹ lại xịt một phát, mèo lại chạy tóe khói.
Nên mẹ phải đeo khẩu trang, vì tính ra thì mẹ sẽ ở trong căn phòng có phun thuốc lâu hơn lũ mèo nhà mình! Nói xong, mẹ đeo lại khẩu trang rồi tiếp tục lên mạng.
Ngày… tháng…
Mẹ hồ hởi khoe, từ hồi nhà mình thay kem đánh răng mới của Nhật tới giờ, công nhận kem đánh răng Nhật tốt thật, răng mẹ trắng hẳn ra! Con có thấy thế không? Em bảo, vâng ạ, con cũng thấy thế! Mẹ nói tiếp, vì nó tẩy răng tốt quá đấy mà. Tẩy răng trắng hơn những kem đánh răng thông thường của Mỹ hay của Việt Nam, thế nên nó làm mẹ thủng hai cái răng rồi, bây giờ mẹ phải đi hàn răng đây, con ở nhà trông nhà nhé!
Mẹ vui vẻ đi hàn răng, còn em từ đó trở đi chỉ dám sử dụng kem đánh răng trẻ em chung với hai thằng em trai mình, chứ không dám dùng chung với mẹ nữa. May mà mẹ không bao giờ để ý những thứ lặt vặt như thế nên không phát hiện ra.
Ngày… tháng…
Buổi sáng mà đi tập thể dục thì mẹ tự giác dậy rõ sớm. Nhưng cứ hôm nào không đi tập thì y như rằng: 8h mẹ hoảng hốt bật dậy hỏi bố liên thanh: “Ơ hai thằng đâu bố? Mấy giờ rồi? Hôm nay em có phải làm việc gì không? Hôm nay em có hẹn ai không? Sao bố không gọi em dậy?”. Bố sẽ thủng thẳng: “Hôm nay phải đi làm đấy!”. Mẹ vội vã chạy vào buồng tắm, còn bố sẽ nói với theo: “Hàng ngày có đi làm mà cũng không nhớ!”.
Còn nếu không có bố ở nhà, mẹ sẽ nằm xuống ngủ tiếp!
Ảnh minh họa |
Ngày… tháng…
Ở cạnh nhà em có hai thằng bé hàng xóm. Thằng Bi nhà ở bên tay phải, thằng Tí nhà ở bên tay trái, mặt mũi khác nhau, chênh nhau một tuổi. Cứ mỗi khi chúng nó tới nhà em chơi, mẹ em lại nhầm tên của hai thằng. Bị nhắc là: “Mẹ nhầm thằng Bi với thằng Tí rồi!” mẹ em đều nhìn kỹ mặt chúng nó, và nhắc lại tên từng đứa để nhớ. Nhưng rồi lần sau, mẹ lại gọi nhầm.
Việc gọi nhầm tên này diễn ra chừng một năm thì mọi người mệt mỏi quá, không nhắc mẹ nữa. Mẹ rất hối hận, mẹ em bảo, đúng là lỗi của mẹ rồi, mẹ bất lịch sự quá. Vì thế một hôm, Bi và Tí lại sang nhà chơi, chào mẹ. Mẹ đứng giữa nhà, hít một hơi thật sâu, nhìn thẳng vào mặt chúng nó thật kỹ để phân biệt, rồi chào:
– Bác chào Bi nhé!
Thằng cu hàng xóm vội cải chính:
– Cháu tên là Tí ạ! Anh này mới là Bi!
Thế là mẹ em gần như lăn quay ra khóc!
Ngày… tháng…
Mẹ em dạo này bắt em đi học bằng xe bus vào còn bảo em: Nếu con thấy trên xe có đứa nào loạng quạng, đứa nào bắt nạt người khác, con biết phải làm gì rồi đấy! Ý mẹ nói là em có võ.
Mẹ em rất hiếu động. Thỉnh thoảng mẹ em lại lôi bố em ra để đấu võ. May mà mẹ toàn thua. Nếu thắng, ắt có ngày mẹ đòi tỉ thí với em.
Thế là một hôm, bố rình vào đúng ngày mẹ đi tập luyện được 26 buổi võ Bình Định Gia và tròn 20 buổi học boxing, bố bèn đấm nhẹ vào mồm mẹ một cái, môi mẹ ngay lập tức sưng vù lên, mẹ sửng sốt hỏi bố: “Sao anh lại đánh em?”. Bố thủng thẳng: “Tưởng học võ rồi, biết võ rồi, mà không đỡ được à? Kém thế!”. Mẹ sửng cồ: “Trước khi đánh, bố phải bảo em là, tôi chuẩn bị đánh đấy nhé! Thế thì em mới biết chứ?”. Bố em chỉ cười khà khà.
Mỗi khi có chú công an đến nhà vận động, bố lại gãi đầu gãi tai bảo: Thì bây giờ đã ba mặt con rồi, chú bảo anh phải bỏ nó à? Hay làm gì bây giờ? Làm hội văn chương chứ có làm gì mà vi phạm pháp luật? Bảo thì không bảo được rồi, nó bướng lắm. Chứ còn nó mà làm gì vi phạm pháp luật, ảnh hưởng chính sách nhà nước, ảnh hưởng chính trị, anh đảm bảo với chú, anh cảnh cáo nó đầu tiên, chú khỏi lo!
Xong bố lại hay nịnh mẹ: “Đấy, bố đã bao giờ từ chối mẹ cái gì chưa? Làm gì thì làm, cứ nhớ mình đang có cả gia đình để nuôi là được.
Còn mẹ em, thỉnh thoảng lại chửi nhau với công an trên điện thoại. Xong mẹ lại quay ra nhắc nhở: “Các con phải lịch sự với người khác nhé!”.
Có một hôm mẹ đang ăn, thấy hai thằng đùa trêu nhau, mẹ vừa nhai nhồm nhoàm thức ăn vừa quát chúng em: “Mẹ đã bảo các con không được vừa ăn vừa nói kia mà! Mất vệ sinh quá!”.
Thỉnh thoảng, khi nào chúng em hư, mẹ lại dọa đẻ thêm một em bé nữa. Thế là bố thích lắm! Bố bảo: “Ừ, bắt đầu thôi nào!”.
Rơi nước mắt với bức thư “Mẹ cưới chú đi để con được gọi là ba”
(Xi nhan) – Câu chuyện của chị Vũ Thị Vân, người phụ nữ đi bước nữa với người đàn ông cách nửa vòng trái đất chỉ vì câu nói của con: “Mẹ cưới chú ấy đi” khiến ai đọc cũng phải rưng rưng. |
Cô nàng xinh đẹp kể “Trăm thứ khổ của gái có chồng”
(Xi nhan) – Bài viết kể về trăm thứ khổ của gái có chồng với câu mở đầu đanh thép “đàn ông kết hôn, chỉ có thêm chứ không mất” đã lập tức khiến chị em hả dạ vì có người “kể lể” giúp mình. |