Báo Trí thức trẻ tiếp tục trích đăng những bình luận ám ảnh.
1. Đi ra ngoài mới thấy mình kém
Mọi người đọc nhiều, hiểu nhiều nhưng đã làm được gì để thay đổi được điều đó chưa. Hay chỉ đơn giản là biết để mà biết thôi.
Từ suy nghĩ cho đến việc làm tuy đơn giản nhưng lại rất khó. Biết để rồi lại nhắm mắt, chép miệng. Chúng nó làm được thì mình cũng làm được, tội gì.
Một thế hệ trẻ tương lai. Tuy ta không thể làm những điều lớn lao cho đất nước.
Nhưng ta có thể trở thành một công dân tốt.
Từ những việc rất nhỏ như: không làm những điều phạm pháp, không làm những điều sai trái, không vứt rác bừa bãi, không tiếp tay cho những việc làm sai trái và nguy hiểm….
Đi ra ngoài mới thấy ý thức người dân mình kém đến mức độ nào.
2. Trước khi về tết 3 ngày mua một quả dưa leo, mà quên ăn. Về tết hơn 10 ngày sau vô thấy vẫn tươi nguyên.
3. Trời gọi ai người đấy dạ
Dân mình nhiều người cuộc sống còn khó khăn, đành tặc lưỡi ăn những thứ độc hại thôi. Ví dụ như táo, lê Trung Quốc, họ cũng biết là độc, nhưng họ bảo không ăn thì ăn cái gì, hoa quả Việt Nam đắt lắm không mua được. Đấy, còn cầu thì có cung. Kiểu như trời gọi ai người đấy dạ.
4. Nhiễm độc đất
Giờ e lại có thêm một nỗi lo là khi đất đã nhiễm độc do tích tụ từ mùa này sang mùa khác, từ vụ này sang vụ khác, thì chất độc sẽ theo rễ cây đi vào từng mạch dẫn của hoa trái, rau màu …
Thì biết làm thế nào! Xung quanh nhà em, có nhà phun rau 3 ngày 1 lần đem bán, con cái nói, mọi người biết cũng có ý kiến mà ai làm gì được đâu.
Rau đó mang ra chợ, người không biết làm sao biết mà tránh được.
5. “Tôi đã khuyên bệnh nhân ung thư của mình”
Đã gần chục năm nay nhà tôi cố hạn chế bao nhiêu tốt bấy nhiêu. Tôi nhắc vợ hạn chế ăn rau chợ.
Đây là đoạn tôi khuyên bệnh nhân ung thư của mình:
Chọn các thực phẩm củ quả có vỏ dày, ít bị ngấm thuốc kích thích, các chất bảo quản như bưởi, dừa, đu đủ, chuối, thanh long, bí xanh, bí đỏ, su hào, khoai sọ, khoai lang, củ đậu, ngô non.
Các loại rau như diếp cá, rau ngót, rau dền, súp lơ xanh,….
Nên chế biến thực phẩm tươi bằng phương pháp luộc, hấp nhỏ lửa, không dùng các cách chế biến như nướng, hun khói, rán, tẩm ướp đường vào thịt khi chế biến.
Có thể dùng dầu dừa, dầu ô liu,… bằng công nghệ ép lạnh (không sử dụng chất bảo quản gây ung thư) trong chế biến thức ăn để cung cấp nhiều năng lượng và tạo sự bền vững của màng tế bào, chống thất thoát năng lượng.
Đồ ăn màu sắc hấp dẫn ở hàng quán càng phải chú ý. Đa phần chúng là những thực phẩm có vấn đề cần nghi ngờ.
Những miếng thịt nướng màu vàng ươm thơm ngon hấp dẫn do dùng 1 loại nước tưới là ôxit sắt từ vượt xa lượng cho phép.
Cần tránh những thực phẩm có khả năng gây đầy hơi như đậu sống, tái, gia vị cay như ớt, hạt tiêu.
Hạn chế ăn các loại thịt màu đỏ như thịt chó, lợn, trâu, bò, ngựa vì chúng là protein có cấu trúc phức tạp, khó tiêu, khó hấp thu hơn do cần tới nhiều enzyme để thủy phân.
Ngoài ra những thực phẩm này có tính axit và còn dư chất kháng sinh, hormon tăng trọng, ký sinh không tốt cho bệnh nhân ung thư.
Thịt không tiêu hóa nằm nguyên trong ruột, gây thối rữa và tạo ra chất độc cho cơ thể.
Gần đây đã có gần chục người ăn thịt chó do bọn cẩu tặc đánh bằng bả có chất chống đông máu phải nhập viện cấp cứu vì xuất huyết não và nội tạng.
Chúng ta đã được biết các vụ tẩy trắng bún, làm tươi thịt, nước mía siêu bẩn, trà chanh chế biến từ hóa chất… nên chú ý các dinh dưỡng chế biến sẵn có sử dụng chất bảo quản, chất chống thiu, chống mốc, chất tạo màu, tạo mùi tổng hợp, đường hóa học đều không tốt cho người ung thư.
Hạn chế ăn các loại bột dinh dưỡng không rõ nguồn gốc có thể từ các loại thực phẩm biến đổi gen. Nhiều nghiên cứu cho thấy khả năng gây bệnh của chúng.
Không nên ăn rau cần, rau muống được trồng trong môi trường sông ngòi nhiễm bẩn, nhiễm các kim loại nặng như Chì, Asen …
Ngoài ra cũng có thể sử dụng vitamin tổng hợp hoặc chất khoáng hằng ngày với liều nhỏ.
Cần chú ý đồ uống có caffeine như cà phê, sô cô la. Trà xanh chứa chất chống ung thư và là một lựa chọn tốt.
Hãy uống và chế biến thức ăn từ nước lọc để loại bỏ một phần các kim nặng như sắt, asen, thủy ngân, chì, amiang,…độc hại vượt ngưỡng cho phép có trong nước nhiễm bẩn.
Ngoài ra, điều cần lưu ý là giá trị của các loại thực phẩm khác nhau không chỉ ở chủng loại mà còn ở cách trồng trọt, chăm bón, cả quá trình chế biến và bảo quản chúng.
Cần giữ cho thực phẩm an toàn khi chế biến, dự trữ và ăn uống.
Hàng chục năm nay các nhà dinh dưỡng đã đưa Iốt vào muối ăn để giúp cơ thể phòng bệnh bướu giáp và chống lại các phóng xạ, nhưng thực tế khâu bảo quản và chế biến thực phẩm cũng làm cho Iốt bốc hơi, ngoài ra Clo, Flo trong nước cũng đẩy bớt Iốt ra khỏi cơ thể.
Gần như các cuộc họp ở chính quyền xã có lẽ không có quy định xử phạt hay nhắc nhở sản xuất lương thực bẩn.
Thời chiến tranh muôn vàn gian khổ, dân ta đã vượt…
Ngoài những quy định, có lẽ còn cần giáo dục tuyên truyền lên án mạnh mẽ cả trong nhà trường, nhà chùa, nhà thờ….nữa
Vì sao báo đài ra rả suốt ngày về thực phẩm độc hại, và các cuộc kiểm tra của cơ quan chức năng, nhưng lượng thực phẩm độc hại ngày càng gia tăng?
Theo tôi bởi vì cơ chế quản lý của ta lỏng lẻo, chế tài xử lý không nghiêm, công tác tuyên truyền quá yếu kém.
Một vụ phát hiện cũng chỉ dừng lại ở việc phạt hành chính vài triệu và một cam kết thì có thực sự đủ răn đe so với lợi nhuận của việc làm gian dối đem lại?
Ông Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp phát biểu lạnh xương sống, nhưng sau câu phát biểu thì ông và cơ quan quản lý sẽ hành động thế nào?
Hay cứ phát biểu đầy biểu cảm rồi lại kệ nó đấy. Nhà nước cần phải xem vấn đề an toàn thực phẩm giờ là quốc nạn, nó liên quan đến nòi giống, cần lắm sự quan tâm sát sao của cơ quan có trách nhiệm.
Phải có chế tài xử lý thật nghiêm khắc, có thể phải hình sự hoá những vụ “đầu độc” kiểu chuối ngâm thuốc diệt cỏ. Cứ search google mà thấy buồn, Việt Nam! Đứng đầu thế giới về mắc bệnh ung thư.
Không biết những người có trách suy nghĩ thế nào? Hay cũng lại phát biểu một câu cảm thán rồi để đấy.
6. Chả mấy mà mắc ung thư hết
Vô tình mình nghe được câu chuyện của người bán rau,họ nói chuyện với nhau: “Sao mày bán nhanh hết thế, thằng kia bảo mày cũng vậy rồi chúng cười bảo: Chả mấy rồi mọi người cũng mắc ung thư hết lượt thôi.
Tao mang rau sạch đi bán mã hơi xấu vì bị sâu ăn với không bón thuốc, thì bị họ lật đi lật lại chê bai rút cuộc ế hai thùng rau, tao tức về mua thuốc tàu kích thích rau cứ mướt ra chưa ra đến chợ đã tranh nhau mua sạch”.
7. “Hoa quả Trung Quốc thì kinh khủng”
Em may mắn sống ở vùng cao, nơi đất đai thoải mái và thực phẩm bẩn cũng chưa đến nỗi hoành hành. Bé nhà em hai tuổi nên em chủ trương trồng rau thùng xốp và tận dụng triệt để nguồn rau quả từ ông bà ngoại.
Thế nhưng hoa quả Trung Quốc thì kinh khủng vì là tỉnh vùng biên giới. Em cũng chỉ dám cho con ăn những quả cây nhà lá vườn hoặc đúng mùa, đặc biệt chọn các loại quả như khế, chuối, xoài, nhãn,.. chín cây.
8. Đọc và hoang mang.
Share bài viết xong em lại sợ làm mọi người sợ giống mình. Đến không khí đang hít thở còn bị ô nhiễm thì chạy đâu cho thoát. Em vừa vào viện K giúp bạn đưa người nhà đi xét nghiệm ung thư nên bị ám ảnh lắm…
9. Chúng ta đang sống trong thời chiến hay thời bình?
Thời nào mà thay vì đề phòng bom rơi, đạn lạc, chúng ta phải luôn đề phòng chất độc vô tư rơi, lạc vào thực phẩm chúng ta ăn hàng ngày?
Thời nào mà thay vì chết trên chiến trường vì là lý tưởng, chúng ta bất lực nhìn người thân thoi thóp trên giường bệnh hoặc ra đi khi còn chưa biết lý tưởng của mình là gì?
Thời chiến chúng ta không hề run sợ trước nòng súng của quân thù mà thời bình chúng ta run rẩy trước thực phẩm của đồng bào?
Chúng ta đang sống trong thời bình hay thời chiến?..
10. Tháng trước tôi tiễn hai người thân trong một tuần vì ung thư, tuổi đều sáu chục. Chưa được con cháu báo đáp gì! Gọi là khổ cả đời.
11. Không chết ngay nên cứ ung dung
Việc mạnh tay diệt thực phẩm bẩn cũng đâu có khó đến mức không thể thực hiện được, chẳng qua người ta không muốn quản lý đổ trách nhiệm này cho người dân thôi.
Người bán thì thấy nó không chết ngay nên cứ ung dung, người mua thì chẳng có cách nào kiểm tra đành nhắm mắt mua đại.
Ảnh minh họa |
12. Cả cộng đồng hãy lên tiếng
Vấn đề thực sự vô cùng nhức nhối! Người Việt đầu độc nhau kinh khủng quá!
Cả cộng đồng hãy lên tiếng để các nhà chức trách vào cuộc, ngăn chặn phạt nặng những người trồng rau bẩn, chăn nuôi cung cấp thực phẩm độc hại ra thị trường!
Tuy nhiên, các nhà chức trách cũng như người tiêu dùng cũng phải hỗ trợ nông dân để họ có điều kiện để thay đổi thói quen nuôi trồng.
Họ phải sống được thì họ mới nghĩ đên người khác chứ! Đau lòng lắm trước những người phải chết vì ung thư!
13. Cuộc đấu tranh với sự bất nhân độc ác
Nếu anh là nhà báo và có thể kết nối những người có tiếng nói, sức ảnh hưởng tới cộng đồng thì nên tổ chức có quy mô một cuộc đấu tranh với sự bất nhân độc ác của người sản xuất, buôn bán thực phẩm độc hại.
Nếu được, làm việc với Ủy ban Các Vấn đề xã hội đưa vấn nạn này thành báo động cấp Quốc gia, để Quốc hội và Nhà nước ban hành luật trừng phạt nghiêm khắc các đối tượng này.
Đây cũng là chúng ta tự cứu lấy mình. Chắc chắn xã hội sẽ ủng hộ và chung tay với các anh. Sức mạnh của cộng đồng mạng cũng rất lớn, giống như việc phản đối chặt cây tại Hà Nội trước đây vậy.
14. Còn không khí bẩn nữa nhà báo ơi!
Bài này mới viết đến một khía cạnh là thực phẩm bẩn. Còn nguồn nước bẩn, không khí bẩn nữa nhà báo ơi!
Dân quê em sống trên một dòng sông nước đen ngòm, bất đắc dĩ nổi tiếng với tên “làng ung thư”, được lên báo, thời sự cũng đến cả chục lần mà chưa có chính quyền nào ngó đến ạ! Một nỗi đau…
15. Thật là buồn khi phải sống “chịu đựng” trong một môi trường ô nhiễm và thức ăn độc hại thế này.
Tôi không sợ chết, nhưng sợ phải chết thế này ! Có lối thoát nào cho tôi, cho con cháu tôi sau này không?
16. Tử hình
Bài viết của bạn là một hồi chuông lớn trong những hồi chuông cảnh tỉnh về chất lượng cuộc sống của người dân Việt Nam hiện nay trước căn bệnh ung thư, mà nguyên nhân là do chính chúng ta đầu độc chúng ta… ai cũng biết đó là tội ác.
Nhưng ngăn chặn xử lý tội giết người hàng loạt như vậy cơ quan chức năng của chúng ta vẫn còn lúng túng vì chưa NGHIÊM LUẬT để trừng trị thích đáng bọn bất lương trực tiếp hoặc gián tiếp gây ra chuyện này.
Hình phạt, cao nhất là tử hình làm gương đó cũng là biện pháp giáo dục
17. Giá mà có nhiều giám đốc như thế
Phải nói là mình thật may mắn khi được làm việc trong công ty mình. Môi trường làm việc tốt công ty trồng rau, nuôi cá, nuôi lợn gà vịt cho công nhân và nhân viên trong công ty ăn. Có người chăn nuôi riêng.
Nói thật ăn cơm ở công ty xong về nhà cũng sợ vì toàn mua thức ăn ở chợ. Thấy mình thật may mắn lại nghĩ đến chồng con hic.
Giá mà có nhiều giám đốc như giám đốc công ty mình thì sẽ có cơ số người ko phải lo lắng gì nhiều nhỉ.
18. Mùi kinh khủng từ cà chua
Cứ bảo sao vất vả xách đồ quê lên ăn cũng vì thế đấy.
Ngay trưa nay này,đậu sốt cà chua mà lúc mở vung ra ngửi sặc mùi không phải cà chua.
Bệnh từ miệng mà vào,vạ từ miệng mà ra,câu này chắc muôn thuở đúng.
19. Ngừng ngay việc giết hại đồng bào mình!
Rất cần bàn tay góp sức của tất cả mọi người để chính chúng ta và những người thân yêu của chúng ta được sống khoẻ mạnh!
Hãy cùng tạo ra một chiến dịch vạch mặt, lên án và tẩy chay mạnh mẽ thực phẩm bẩn! Chính người Việt hãy ngừng ngay việc giết hại đồng bào mình!
20. Vì bảo toàn tương lai, có khi phải xin visa sang Nhật sống thui. Việt Nam ơi là Việt Nam, người với người sống để yêu nhau, chứ đâu phải người với người sống để ''giết'' nhau…
21. Biết nhưng vẫn chưa thể ngừng lại…
Câu chuyện không mới nhưng vẫn chưa làm người dân bỏ qua cái tặc lưỡi để bảo vệ mạng sống cho chính mình và mọi người.
Cứ nói có sức khỏe là có tất cả, ăn được uống được là tiên, nhưng phải làm thế nào với thực trạng đang ngày ngày diễn ra trước mắt́.
Rau sạch, hoa quả mơn mởn, thịt cá tôm cua tươi rói… đồng nghĩa cả việc thuốc trừ sâu, thuốc bảo vệ thực vật, thuốc kích thích tăng trưởng..v.v..được tưới đẫm, bơm đẫm ,nhúng đẫm… và Việt Nam trở thành nước có tỉ lệ ung thư cao trên thế giới.
Mặc dù biết nhưng vẫn chưa thể ngừng lại…
22. Hãy sống vì tình người,đừng vì chút lợi trước mắt mà giết hại đồng bào mình,suy cho cùng có nhiều tiền chết có mang được đi đâu.
23. !!!!!!!! HẠ ĐỘC ĐỒNG LOẠI
Cái mà con người cần không phải là máy thử Độc Tố trong thực phẩm hay thử sự Độc Ác trong lòng người, vì điều đó chỉ càng thổi bùng thêm ngọn lửa Vô Minh, ngu muội.
Cái con người cần là máy đo Tâm Thức, vì chỉ có Tâm Thức mới thức tỉnh được phần lương Tâm đã có sẵn trong mỗi chúng ta khi sinh ra, chỉ vì không được chú trọng nuôi dưỡng nên để những Si Tham Sân trong cuộc mưu sinh che khuất.
Không chữa từ cái gốc này thì không chỉ có thực phẩm bẩn mà đến cái nhà chung là Trái Đất này cũng chẳng còn mà ở….
24. Ngày xưa mình cứ ăn 1-2 lạng thịt mỗi lần. Giờ mỗi lần mua thịt về là phải sục ozon . Sục xong nó sùi lên cả đống bọt, đem đi đốt khét lèn lẹt luôn. Giờ nhìn thấy thịt thấy kinh kinh.
Bảo sao ít ăn thịt đi thì lại xuống được cân. Mặc quần áo thấy rộng ra.
25. Bây giờ chỉ có ăn gió uống sương hít khí trời để sống thì may ra không bị ung thư .
26. Đọc bài này mà đắng lòng quá.
Đừng bao giờ tiếc tiền cho những đồ ăn sạch sẽ! Hôm trước bạn mình kể có đứa bạn mang bầu nhờ nó mua cân ghẹ. Nhà nó ở Quảng Ninh nên tranh thủ lúc về quê, nó mua rồi hấp cho bạn.
Mua tại gốc nên giá tầm 200 ngàn. Mang lên chẳng biết có được câu cảm ơn nào không, chỉ thấy bạn xị mặt ra kêu đắt hơn ở chợ.
Ở chợ 150k mà ăn nhoè. Hic, người Việt Nam mình tiếc tiền ăn đồ sạch, sau đó đi viện bác sĩ bảo tốn bao nhiêu tiền cũng nghe!
Khi tôi làm bài nghiên cứu thị trường tiềm năng, cung cấp thực phẩm sạch, rau sạch cho bạn bè tôi, họ kêu giá cao.
Khi tôi mang những hàng mình làm theo tiêu chuẩn Châu Âu, tiêu chuẩn xuất khẩu cho họ, họ không tin.
Các bạn biết không, quy trình trồng rau sạch không nhanh như các bạn mong muốn. 3 tháng, trung bình là 3 tháng/lần thu hoạch. Không phải là 3 ngày.
Rau hữu cơ khác rau thuỷ sinh.
Và bạn nào có nghiên cứu, sẽ thấy việc trồng rau hữu cơ thật sự sẽ có giá tương đương là bao nhiêu tiền.
Quan trọng hơn cả, chúng ta đang bảo vệ chính chúng ta và các thiên thần bé nhỏ của mình.
Đọc bài này mà đắng lòng quá.
27. Nhiều dự án rau sạch phá sản
Câu chuyện nhức nhối không phải bây giờ mới nói. Bản thân mình không ít lần đứng trước sự lựa chọn phải “ăn” dù biết rất độc.
Câu nói “ngu thì chết” không hẳn không có lý do. Ngươi nông dân nuôi trồng không phải ai cũng thiếu suy nghĩ.
Nhưng đôi khi vì người tiêu dùng thiếu hiểu biết, thích “nhìn bề ngoài” là mầm mống gieo lên nguồn thực phẩm bẩn.
Mình từng nghe một người kinh doanh trại heo tâm sự “cô đã từng rất tâm huyết với thực phẩm sạch, nói không với các loại thuốc tăng trọng…, nhưng sau đó cô không bán được hàng.
Thương lái không chịu mua vì mua về mổ ra ngươi tiêu dùng không tiêu thụ, trông miếng thịt nó không ngon, không bắt mắt, đại loại nó không giống như miếng thịt được chăm bón thuốc đầy đủ”.
Cũng biết bao dự án rau sạch của bạn mình cũng dần phá sản vì khi nghiên cứu thử nghiệm nhận ra với rau không thuốc, công trồng, công chăm khá tốn kém, đã vậy trông không mướt không tươi lâu, muốn đảm bảo hiệ u quả thì giá thành mỗi bó rau bán ra mắc hơn bình thường.
Người tiêu dùng lại không chấp nhận tiêu thụ vì giá và vì bề ngoài trông “không ngon”.
Nhưng nói tới rồi cũng nói lui, cũng có lẽ vì công tác tuyên truyền của mình quá kém, hầu như không có kênh thông tin chính thống nào chỉ cho người tiêu dùng cách phân biệt thực phẩm sạch, thực phẩm bẩn.
Hình như chưa có một chứng nhận thực phẩm an toàn nào đủ uy tín để khi công bố thì người tiêu dùng có thể hoàn toàn an tâm.
Thôi thì thay vì chờ đợi, chúng ta phải tự thân vận động vậy, tự google, tự quan sát, và tự tìm cách tránh xa thực phẩm bẩn trong khả năng có thể…
“Ngu thì chết” và người Việt ăn gì để không chết?
(Xi nhan) – (Phunutoday) – Hàng chục ngàn like cho một bài báo về vệ sinh an toàn thực phẩm, đã cho thấy rất rõ sự tuyệt vọng và phẫn nộ của dân chúng. |