Tối thứ bảy, lướt web mà rụng rời chân tay. Hình ảnh một em bé cùng chiếc dao cắm xuyên sọ nằm ở những vị trí nổi bật trên các trang báo mạng – tôi cứ tưởng sẽ có một bộ phim kinh dị sắp được khởi chiếu. Nhưng không, đó lại là một tội ác có thật – đã xảy ra. Phải cố gắng lắm tôi mới di được con chuột máy tính để đọc hết mẩu tin ấy.
Đọc xong mà bao thứ cảm xúc tràn về: Bàng hoàng, xót xa, đau đớn, căm phẫn, sợ hãi, bất an… Từng câu, từng chữ thông tin về vụ việc giống như có hàng chục chiếc kim đâm vào tim.
Ngay sáng hôm sau, từ đầu ngõ đến cuối ngõ râm ran về hình ảnh em bé đáng thương ấy. Ai cũng thảng thốt phải kêu lên: “Thật không thể tin nổi”, “Sao ác chi mà ác quá trời!”, ”Phanh thây người đàn bà ấy liệu có hết tội không?”, “Ác quỷ đội lột người sao ngày càng nhiều quá vậy?”,… Qủa thật, dù là người sắt đá đến mấy cũng chẳng thể bình yên khi nhìn hình ảnh đáng thương ấy. Một mũi dao lạnh lùng, độc ác không chỉ đâm vào em bé ấy mà nó còn khiến hàng triệu trái tim khác nghẹn thở, đau đớn và sợ hãi.
Thông tin mới nhất trên nhiều tờ báo cho hay, nguyên nhân khiến người đàn bà 51 tuổi ra tay tàn độc là vì 30 triệu đồng do người khác thuê. “Tài thật, tài đến thế là cùng!”, vì tiền, người ta sẵn sàng bất chấp để bán cả linh hồn cho quỷ dữ! Và chỉ với vài đồng bạc, người ta chẳng từ một thủ đoạn – với cả một đứa trẻ vô tội và không có một chút kháng cự nào.
Cũng là một người mẹ, cũng là một phụ nữ, nhưng sao trái tim bà ấy lại lạnh lùng vô cảm đến thế? Con mới đến thế giới tươi đẹp chưa được bao lâu, con có tội gì, vậy mà lại phải chịu sự đau đớn quá kinh khủng như vậy? Còn ngôn từ nào có thể diễn tả được hết sự độc ác, sự vô cảm đến rợn người của người đàn bà ấy hay không?
Cho dù, sau này bà có hối lỗi hay dù ẩn tình đằng sau đó là gì thì cũng chẳng ai đủ rộng lượng để dung thứ cho bà. Chắc chắn bà sẽ phải nhận bản án nghiêm minh từ pháp luật, nhưng sự phẫn nộ, ghê sợ, khinh bỉ từ người đời – có lẽ sẽ là sự trừng phạt đích đáng nhất dành cho bà.
Nhiều người cứ băn khoăn tự hỏi, vì đâu mà con người ta càng ngày càng lạnh lùng, vô cảm? Vì quá bế tắc trước guồng quay của xã hội? Vì điều tất yếu sẽ xảy ra khi xã hội phát triển? Vì tình người bây giờ chỉ như món đồ trang sức, thích thì người ta giữ, nếu thấy thứ khác hấp dẫn hơn, người ta sẵn sàng vứt bỏ để đổi lấy? Hay do trong thức ăn, đồ uống có quá nhiều thứ độc hại, nó ngấm vào cơ thể khiến những thứ tốt đẹp cũng bị biến dạng đi?
Dù nguyên do là gì đi chăng nữa, thì với mỗi người, trước khi xuống tay để thỏa mãn dục vọng của mình, cũng xin nghĩ đến nỗi đau của người khác. Có thể với ông hàng xóm, với bà bán rau, với thiên hạ thì dù họ có đau đến mấy cũng chẳng liên quan đến mình. Nhưng còn người chồng, người vợ, còn những đứa con, đặc biệt là tương lai của chúng, sẽ ra sao? Chắc chắn, bản án miệng đời mà người ta dành cho họ cũng đáng sợ chẳng kém. Với người gây ra tội ác, có thể bị xử phạt ở mức cao nhất – tử hình.
Nhưng như người ta vẫn nói, chết là hết. Chết là chẳng phải nghe đàm tiếu, chết rồi chẳng phải chịu sự dày vò của lương tâm, chết đôi khi giải thoát cho tất cả. Nhưng còn những người ở lại thì sao? Họ vừa phải chịu đớn đau khi mất người thân, họ lại phải chịu cả sự tủi nhục, khinh bỉ của người đời. Đôi khi, những tội lỗi, những tủi nhục do người đã khuất gây ra, họ phải hứng chịu – phải làm bạn đồng hành đến suốt cuộc đời. Những điều ấy, những người đang có dã tâm như người đàn bà kia xin hãy một lần nghĩ đến.
Xin quay trở lại câu chuyện thương tâm ở trên, xin được gửi đôi lời tới em bé dũng cảm đang từng ngày chiến đấu với tử thần. Con hãy dũng cảm hơn nữa nhé! Con sinh ra đã là điều kỳ diệu. Càng kì diệu hơn khi con bước đầu đã chiến thắng tử thần – chiến thắng dã tâm, sự độc ác, lòng tham, sự ích kỷ của ai đó. Và tất thảy mọi người đều tin rằng, dù mũi dao độc ác kia có tạm thời gây nguy hiểm đến tính mạng của con, nhưng con sẽ tiếp tục chiến đấu và sẽ vượt qua.
Con hãy luôn nhớ rằng, sự sống trong con, chẳng ai có quyền được xâm phạm đến. Và con biết không, hiện đang có hàng triệu người đang hướng về con, đang cầu nguyện và mong con trở lại. Thế nên, đừng bỏ cuộc con nhé. Hãy dũng cảm chiến đấu để một lần nữa ngắm nhìn thế giới tươi đẹp này!
Đau chân trái, bị mổ nhầm chân phải: dương Đông kích Tây?
Việc một bệnh nhân 6 tuổi được chẩn đoán bệnh ở chân trái nhưng lại bị phẫu thuật chân phải cùng sự lý giải, thái độ của bác sĩ, bệnh viện là một câu chuyện “cười ra nước mắt”. |