Khi bạn gái và tôi lên giường cùng nhau, và tôi chuẩn bị làm điều mà ai cũng biết đấy, thì cô ấy đột nhiên bảo tôi: “Em nghĩ em không muốn nữa. Anh có thể chỉ nằm bên cạnh và ôm em trong vòng tay được không?”
Tôi hỏi cô ấy: “Gì cơ?! Em yêu, chuyện này là sao?”
Và cô ấy trả lời tôi theo cách mà mọi người đàn ông đều sợ phải nghe hơn mọi thứ còn lại trong cuộc đời anh ta.
“Anh chỉ xem em như một công cụ để làm hài lòng nhu cầu thể xác. Còn những gì trong trái tim và tâm hồn em, những nhu cầu cảm xúc như một người phụ nữ, anh đâu hề quan tâm.”
Sau khi nói những lời này, cô ấy nhìn vào khuôn mặt đang bối rối của tôi và nói thêm: “Tại sao anh không thể yêu em vì chính con người em, mà không quan tâm đến những điều xảy ra trong phòng ngủ của chúng ta?”
Tôi im lặng, nhưng tôi hiểu một điều, không có gì xảy ra cho tôi vào tối nay. Vì vậy, tôi xoay người và nằm ngủ. Ngày hôm sau, tôi quyết định xin nghỉ việc để dành thời gian cho cô ấy. Chúng tôi có một bữa sáng tuyệt vời và sau đó cùng nhau đi đến một trung tâm thương mại lớn với rất nhiều cửa hiệu khác nhau.
Cô ấy đi bộ từ cửa hiệu này sang cửa hiệu khác, thử đủ loại quần áo đắt tiền, và tôi luôn đi bên cạnh cô ấy.
Cô ấy không thể quyết định khi chọn lựa, và tôi chỉ nói: “Cứ mua hết nếu em thích”. Tiếp đó, cô ấy cũng muốn có những đôi giày hợp với từng bộ quần áo vừa mới mua, và tôi nói không có vấn đề gì khi cô ấy mua những thứ cô ấy muốn.
Cô ấy thật sự phấn khích vì những gì đang diễn ra. Có lẽ cô ấy nghĩ buổi nói chuyện đêm hôm trước khiến tôi dao động và lo sợ về một cuộc chia tay, vì vậy tôi đang nỗ lực trong tuyệt vọng để ngăn chặn điều đó. Cô còn cố gắng đẩy mọi thứ lên cao trào, tôi đoán vậy, vì cô muốn mua một cây vợt tennis, mặc dù cô ấy thậm chí không hề biết cách chơi. Và ai cũng có thể nhìn thấy cô kích động như thế nào khi tôi nói: “Tuyệt đấy chứ, mua nó thôi, chắc chắn rồi!”
Sau khi cô ấy gần như đạt đến đỉnh cao của sự hài lòng, một nụ cười tươi rói bừng nở trên khuôn mặt và cô ấy thì thầm: “Em nghĩ là đủ rồi… chúng ta đi tính tiền thôi, anh yêu.”
Tôi không thể đợi giây phút này lâu hơn nữa, và cuối cùng, với một chút thiếu kiên nhẫn, tôi nghiêm túc trả lời: “Không, em yêu, anh không nghĩ là anh muốn nữa!”
Nghe thế, bạn gái tôi lập tức thay đổi sắc mặt. Cô ấy nghẹn lời: “Cái gì?”
Tôi nói tiếp: “Em yêu, anh chỉ muốn em ôm tất cả những thứ này trong vòng tay em, và thế đấy, em không thật sự quan tâm đến khả năng tài chính của anh như một người đàn ông, mà em chỉ nghĩ đến nhu cầu của em như một người phụ nữ!”
Và đúng vào thời điểm mà tôi nghĩ rằng cô ấy sắp sửa giết tôi, theo đúng nghĩa đen, tôi nói thêm với cảm xúc chân thật: “Tại sao em không thể yêu anh vì chính con người anh, mà không quan tâm đến những gì anh mua cho em?”
Và thế đấy, tôi dám cá là chẳng có gì cho tôi tối nay đâu.