Vợ tôi là một người phụ nữ xinh đẹp, sắc sảo. Cô ấy chính là niềm tự hào của tôi bởi phải vượt qua rất nhiều thử thách, tôi mới “cướp”được cô ấy từ tay nhiều gã đàn ông thành đạt khác.
Tôi từng tự nhận mình là người đàn ông may mắn với sự nghiệp thăng tiến và hạnh phúc viên mãn. 40 tuổi tôi đã là chủ một doanh nghiệp lớn và có vợ đẹp cùng 2 đứa con xinh có đủ “nếp” và “tẻ”.
Bạn bè, đồng nghiệp đều dành những lời khen có cánh, sự ngưỡng mộ cho tổ ấm mà tôi đang có.
Dù rất bận với công việc lãnh đạo cơ quan nhưng tôi vẫn luôn cố gắng tối đa để thu xếp thời gian về bên gia đình nhỏ của mình. Hạnh phúc biết bao khi về nhà mỗi buổi chiều và thưởng thức những món ngon do chính tay vợ vào bếp, hay chơi đùa cùng các con…
Tiếp xúc giữa một rừng chân dài nhưng tôi chưa từng bị lung lạc bởi bất cứ ai vì tôi luôn coi vợ con nhà số một, là duy nhất, tất cả. Hình ảnh quấn quýt bên vợ con vẫn hiện trong đầu tôi ngay cả khi làm việc đến mức mọi khó khăn, mệt nhọc trong công việc đều tan biến. Tôi tự hào khôn xiết vì có được những người thân tuyệt vời và tổ ấm hạnh phúc nhiều người mơ ước, khao khát. Vì mẹ con cô ấy, tôi có thể làm mọi thứ. Hy sinh mọi điều. Cuộc sống của tôi thực sự trải qua những tháng ngày đáng nhớ. Tôi hài lòng và luôn nâng niu giữ gìn. Thế nhưng tiếc thay, mọi nỗ lực của tôi dường như vẫn là không đủ, ít nhất là ngăn cô vợ xinh đẹp, nết na sa ngã.
Trong một lần chuẩn bị ân ái với vợ, khi đang lúi húi lục hộp đựng bao cao su để lâm trận, tôi bỗng sửng sốt khi thấy một chiếc bao cao su biến mất. Rõ ràng hôm trước tôi thấy còn 5 chiếc mà bây giờ chỉ còn 3… và tôi không hiểu ai là thủ phạm đánh cắp 2 chiếc “áo mưa” đó.
Từ hôm phát hiện bí mất bao cao su, tôi đã bí mật theo dõi. Không ngờ, hôm nay, chính mắt tôi nhìn thấy vợ lén lút “đánh cắp” thêm một chiếc nhưng thực sự tôi không hiểu cô ấy lấy để làm gì?
Nép ngoài cánh cửa, tôi thấy vợ lấy điện thoại gọi cho ai đó. Tôi vẫn nhớ như in từng câu từng chữ vừa buột ra khuôn miệng xinh đẹp của vợ tôi rằng: “Anh yêu, 4 giờ chiều nay mình gặp nhau nhé, ở nhà nghỉ gần trường học con em để lát em còn đón con về nữa. Nhớ anh… À, em mang “áo mưa” rồi nhé, em vừa lấy của chồng em nên tan làm anh vào với em luôn, không phải mua nữa nhé…”
Ôi trời ơi… tôi có nghe nhầm không vậy? Tôi như nghẹt thở khi “nuốt” từng chữ của vợ với một người đàn ông khác. Mắt bỗng cay xè, hai hàng nước tuôn rơi, tôi cố bịt miệng để không bị vợ phát hiện. Giờ tôi phải làm sao, tôi rối quá, mong cả nhà hãy khuyên tôi, những lời khuyên chân thành nhất để tôi quyết định níu hay bỏ vợ???