Theo báo cáo trên tờ New York Times cho thấy, những ai sống một mình và hoàn toàn cô lập với thế giới bên ngoài có thể dẫn đến sức khỏe bị yếu kém.
Bác sĩ Dhruv Khullar cho hay những bệnh nhân cô đơn sắp chết bao gồm mọi thành phần trong xã hội, từ những người già không thể chăm sóc bản thân cho đến các cậu thanh niên vật vã cai nghiện. “Trong vài khoảnh khắc, có vẻ cảm giác tồi tệ hơn bị một căn bệnh nghiêm trọng chính là sự đau khổ vì ở một mình,” Khullar chia sẻ. Theo ông, việc cách ly xã hội như một “dịch bệnh ngày càng tăng,” bởi kể từ những năm 80, số người Mỹ sống cô đơn đã tăng từ 20 đến 40%.
Gần 1/3 số người trên 65 tuổi ở Mỹ sống một mình, và tỷ lệ này tăng lên 1/2 đối với những người già trên 85 tuổi.
Việc con người sống một mình có thể ảnh hưởng rất xấu đến sức khỏe cá nhân, thậm chí còn tăng nguy cơ tử vong trong bảy năm sau đó.
Theo các nhà khoa học, người sống cô đơn ít tiếp xúc với thế giới xung quanh sẽ bị gián đoạn giấc ngủ, hệ thống miễn dịch bị thay đổi, viêm nhiều hơn và mức độ cao của hormone stress. Họ cảm thấy như đang bị xã hội đe dọa và từ đó bị tác động rất lớn đến sức khỏe. Các nhà nghiên cứu cho rằng loại gen chi phối sự cô đơn ở người có tên là CTRA. Những người cảm thấy cô đơn có mức độ hoạt động của gen này khá cao.
Một nghiên cứu gần đây cho thấy việc biệt lập với xã hội còn làm tăng nguy cơ bệnh tim lên 29% và đột quỵ lên đến 32%.
Trong một nghiên cứu của Anh dựa trên 6.500 người tham gia trong 7 năm cho thấy, những người sống một mình tăng nguy cơ tử vong 26% so với những người sống chung cùng gia đình. Những người già mắc bệnh sống cô đơn hoặc bị cô lập về mặt xã hội, tỷ lệ tử vong 48%.
Các nhà khoa học cũng khuyên rằng dù bạn yêu thích sự riêng tư nhưng lợi ích sức khỏe nên đặt lên hàng đầu, do đó sống chung với gia đình hoặc bạn bè sẽ là giải pháp giúp cải thiện sức khỏe tốt hơn hẳn so với việc cô đơn một mình trong bốn bức tường.