Tôi là thằng đàn ông khốn nạn và hèn hạ, tôi đã nghĩ mình rất yêu vợ, nhưng đến giờ phút này, tôi thấy mình thật đáng nguyền rủa, không xứng đáng với cô ấy…
Tôi và cô ấy yêu nhau từ khi cô ấy còn là sinh viên. Lúc ấy tôi đã ra trường, chung vốn với mấy người bạn mở công ty riêng, làm ăn cũng được. Thời gian đó là lúc yêu đương sôi nổi nhất của chúng tôi, vì tình cảm mới mẻ, kinh tế không phải nghĩ ngợi gì.
Em ra trường, đi làm trong một công ty truyền thông được gần 1 năm thì chúng tôi làm đám cưới. Cuộc sống êm đềm, hạnh phúc.
Nhưng công việc không được suôn sẻ, sau gần 2 năm kinh doanh tôi bị lừa một vố nên gần như phá sản, nợ nần đầm đìa khắp nơi, số tiền tiết kiệm mang đi trả nợ chỉ như muối bỏ bể.
Gã giám đốc công ty đối tác nói muốn giúp đỡ tôi, lão ta hẹn đến nhà tôi nói chuyện. Tôi mừng như bắt được vàng, nhưng trong suốt bữa ăn hôm đó, thấy gã cứ nhìn vợ, cố tình đụng chạm, nói chuyện thì ý tứ, tôi đã lờ mờ hiểu ra. Rồi lúc lão thẳng cánh nói với tôi, nếu vợ tôi chịu ngủ với ông ta, ông ta sẽ rót vốn cho tôi. Thề là lúc đấy tôi đã muốn đấm vào bộ mặt bỉ ổ của lão.
Nhưng cuối cùng, tôi vẫn cầu xin vợ vì không muốn công ty, sự nghiệp tan nát. Cô ấy khóc rất nhiều, thậm chí còn tát tôi rồi bỏ lên phòng khóa cửa trong. Mấy ngày trời, hai đứa cứ nhìn thấy nhau là cô ấy khóc.
Thế rồi một ngày, chờ mãi tôi vẫn không thấy vợ về. 11 giờ đêm, tôi nhận được tin nhắn của vợ: “Em đang ngủ với sếp anh rồi, anh hài lòng chưa?”
Tôi biết chuyện gì đang xảy ra, tôi thấy đau đớn lắm, đây chẳng phải là điều tôi đã tha thiết nhờ vợ hay sao. Trời ơi, sao tôi lại hèn hạ đến cỡ này, tôi phải làm sao bây giờ đây?