Ngày mới yêu nhau rồi đưa anh về ra mắt, mẹ tôi nói nhìn anh không đáng tin cậy, chưa kể anh còn tỏ ra không thân thiết mấy. Tôi gạt đi, bảo mới về, còn lạ nên anh mới thế. Còn tôi sang nhà anh thì được quý lắm, bố mẹ anh ngày nào cũng giục cưới.
Thế rồi một đám cưới ấm cũng diễn ra, cuộc sống mới đầu vô cùng đầm ấm và vui vẻ. Tuy không quá thừa thãi nhưng sung túc, nhà cửa thì được bố mẹ đôi bên gom góp mua cho căn chung cư. Công việc hai đứa lại ổn định, đều đều cho thu nhập khá. Chồng chăm sóc tôi chu đáo, thời gian tôi bầu bí, nghén ngẩm, việc nhà toàn một tay anh lo lắng. Tôi đã nghĩ một người đàn ông tốt như thế không thể phản bội tôi, hóa ra tôi đã nhầm.
Tôi chuẩn bị sinh con thì thuê giúp việc. Con bé là họ hàng xa bên nhà tôi, gọi vợ chồng tôi là cô chú, mới 18 tuổi, trẻ măng. Lúc tôi nhờ tìm người, chính bố mẹ con bé liên hệ với tôi. Tôi tìm được người trong nhà thì mừng lắm, nhất là nhìn Mây, tên con bé cũng có vẻ nhanh nhẹn, hiền lành.
Vì bố mẹ hai bên chúng tôi đều đang công tác nên lúc tôi sinh cũng chỉ đến buổi tối hoặc ngày nghỉ, tất cả tôi đều tự thân vận động và trông mong vào người giúp việc. Cũng may con bé tháo vát, nhanh nhẹn, cũng biết chăm trẻ.
Tôi tin tưởng, quý mến con bé lắm, ở với vợ chồng tôi con bé đúng là chẳng thiếu thứ gì. Cho đến một ngày…
Khoảng gần 8 tháng sau khi tôi sinh, tôi đã đi làm lại. Hôm đó sáng đi làm, thấy con hâm hi sốt, tôi sốt ruột lắm nhưng vì có việc quan trọng không bỏ được nên đành phải cố gắng. Trưa xong việc tôi về ngay, nhưng về đến cửa lại thấy giày của chồng trên giá.
Tôi ngạc nhiên lắm, bình thường có bao giờ chồng về trưa đâu. Đang còn lưỡng lự, bỗng nghe tiếng hét thất thanh, tôi xông vào để rồi chết điếng trước cảnh chồng và cô ta đang “mây mưa” với nhau ngay trong nhà tắm. Hai người còn hăng say đến mức không biết tôi về.
Tôi điên quá, lao vào tát cho con bé một cái đau điếng, rồi quáy: “Mặc đồ vào, thu dọn quần áo biến ngay”. Con bé sợ sệt run cầm cập làm theo những lời tôi nói.
Còn chồng đứng ngây ra. Tôi chờ anh mặc đồ xong mới hỏi. Anh thú nhận anh “đi lại” 3 tháng nay rồi, thấy con bé dễ dãi nên anh lấn tới. Suốt một tuần nay tôi không tài nào chợp mắt nổi cho dù đã uống thuốc vài viên an thần. Hàng ngày, hàng giờ những hình ảnh tục tĩu đó cứ ám ảnh lấy tôi không yên, tôi ghê tởm người chồng của mình nhưng không biết mình nên phải làm gì bây giờ?