Tôi từng có một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Chồng hơn tôi 5 tuổi, anh là kiến trúc sư, kiếm ra tiền và rất chiều chuộng tôi. Nhiều người vẫn luôn ngưỡng mộ và nói tôi thật may mắn vì lấy được một người tốt như vậy.
Tôi không phủ nhận, tôi từng rất tự hào về anh. Nhưng rồi khi tôi sinh con, mọi chuyện không còn được tốt đẹp như trước nữa. Chồng tự nhiêu đổ đốn ham vui, suốt ngày chơi bời, chẳng chăm lo cho gia đình như trước nữa. Thời gian dành cho vợ con ngày càng ít đi. Nhiều lúc tôi cảm tưởng anh chỉ như khách trọ trong nhà mà thôi.
Trước khi lấy anh, tôi từng trải qua một mối tình sâu đậm với một người đàn ông khác, nhưng vì tuổi tác không hợp nên bị cấm cản.
Cả hai chúng tôi đều đã có gia đình riêng nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn vào facebook anh theo dõi, cũng thỉnh thoảng hỏi thăm nhau. Một dạo, tôi buồn chán quá nên đã nhắn tin cho anh trước, chúng tôi nối lại liên lạc với nhau. Ngoài nhắn tin, hai đứa còn gọi điện, hẹn hò đi cà phê. Thú thực, tôi hoàn toàn không có suy nghĩ phản bội chồng, mà chỉ là muốn một chút mới mẻ cho cuộc hôn nhân nguội lạnh này mà thôi.
Thế nhưng, tôi quên béng không xóa tin nhắn điện thoại. Chồng đọc được, anh lên cơn ghen tuông kinh khủng. Anh mắng chửi tôi không tiếc lời, bảo tôi là loại đàn bà hư hỏng, đốn mạt.. Dù tôi thanh minh thế nào anh cũng không tin.
Suốt những ngày sau, anh không nói với tôi một lời nào. Anh mang chăn gối ra sô pha ngủ. Tôi gần như người vô hình trong mắt anh vậy.
Cho đến một tối, ngày thứ 4 sau hôm anh phát hiện ra chuyện đó. Nửa đêm anh vào phòng, ôm ấp rồi lao vào tôi hùng hục, anh khiến tôi sợ hãi và đau đớn, nhưng trong lòng tôi khấp khởi, có phải anh đã tha thứ cho tôi rồi?
Ai ngờ lúc vừa gần nhau xong, anh đứng lên mặc quần, rút ví ném tờ 200 nghìn xuống giường, gằn giọng: “Loại đàn bà như cô, thế này chắc vẫn hời lắm”.
Nhìn tờ tiền, tôi cắn chặt môi đến bật cả máu. Hóa ra, anh không hề tha thứ cho tôi mà còn hạ nhục tôi bằng cách này. Một sự xúc phạm quá nặng nề. Tôi thật sự không biết nên làm sao bây giờ nữa…