Vợ chồng tôi cưới nhau 7 năm, có một con gái hơn 5 tuổi. Tôi làm trong công ty xuất khẩu về nông sản, còn vợ làm phiên dịch trong một công ty lớn.
Thời điểm đầu mới lấy nhau, chúng tôi ở chung với bố mẹ chồng, nhà cũng đủ rộng để sinh hoạt, nhưng nhà anh lại có một em trai nữa, chính vì thế hai vợ chồng cũng tính phải tiết kiệm dần để sau này còn mua nhà ở riêng.
Công việc của tôi cũng ổn định, nhưng thú thực là làm văn phòng nên lương không cao. Còn vợ kiếm ra tiền nhiều hơn, nhưng cô ấy bận rộn và rất hay phải đi công tác.
Hai đứa yêu nhau từ thời sinh viên, tính nết nhau thế nào cũng hiểu rõ nên tôi yêu và tin tưởng vợ lắm. Chưa bao giờ phải lo nghĩ gì về chuyện vợ chồng thay đổi cả. Cô ấy tuy bận rộn, nhưng việc nhà hay họ hàng, dòng họ có công có việc vẫn lo tươm tất. Cô ấy chu toàn, sống biết trên biết dưới, bao nhiêu năm về nhà tôi chưa ai nói được gì bao giờ.
Cưới nhau được gần 4 năm, vợ chồng tôi cũng tích lũy được một số tiền, nhưng đúng thời điểm đó tôi bị tai nạn giao thông phải điều trị, công việc bỏ dở giữa chừng, tiền viện phí cũng tốn kha khá, hơn nữa tôi lại không thể làm việc nặng được luôn nên vợ nhất định bắt tôi ở nhà nghỉ ngơi. Cũng từ đó, kinh tế gần như một mình cô ấy lo. Bố mẹ tôi thương hai vợ chồng nên tiền ăn uống, sinh hoạt phí cũng đỡ đần cho nhiều.
Tôi ở nhà, vừa nghỉ ngơi vừa tính kế sau này kinh doanh, buôn bán, dù sao cũng đỡ vất vả, lại chủ động thời gian. Tôi thương vợ nhiều, có đôi lúc còn thấy mặc cảm vì thấy mình như gánh nặng nhưng vợ vẫn vui vẻ, cô ấy động viên tôi rất nhiều. Xót vợ nên cô ấy đi làm, tôi ở nhà cũng tranh thủ làm hết việc nhà để về cô ấy được nghỉ ngơi thêm.
2 năm sau, tôi chung vốn mở cửa hàng ăn với một anh bạn thân. Em trai tôi cũng chuẩn bị cưới vợ, nhà thì có 2 tầng, không có phòng ngủ nên vợ chồng tôi buộc phải tìm chung cư để mua. Lúc đó, tiền tiết kiệm có khoảng gần 400 triệu, nếu muốn mua nhà ngoại thành cũng phải tầm đấy nữa mới đủ. Tôi định vay lãi nhưng nghĩ xót ruột quá nên cứ lần chần, đang không biết xoay thế nào thì vợ đưa cho tôi một sổ tiết kiệm hơn 300 triệu. Tôi giật mình vì số tiền lớn quá. Hỏi cô ấy sao nhiều vậy, vợ bảo mấy năm qua cô ấy làm ngoài, nhận thêm việc, âm thầm tiết kiệm vì sợ có lúc túng bấn phải dùng đến.
Sau đó vợ giục tôi mau chồng tiền đặt cọc trước, vì căn hộ đó hai đứa đến xem đã rất ưng ý rồi. Tôi vừa vui, vừa thương vợ, vì tôi mà cô ấy vất vả quá.
Không lâu sau chuyển đến nhà mới, đồ đạc thì bố mẹ ủng hộ một phần, còn lại hai vợ chồng thống nhất sẽ sắm sau. Về nhà mới được gần 1 tuần thì một lần, tôi vô tình đọc được tin nhắn trong máy vợ trong lúc cô ấy đi tắm. Đọc nội dung mà tôi chết điếng, số lưu tên “Sếp”. Hóa ra, số tiền mà cô ấy kiếm được bây lâu nay là do cặp với ông ta mà có. Tôi giận đến run rẩy cả người.
Vợ bước ra, thấy điện thoại trên tay tôi, dường như cô ấy đã hiểu việc gì xảy ra. Mặt vợ tái mét, lắp bắp. Tôi giận tím mặt, ném chiếc điện thoại xuống đất vỡ tan tành. Vợ khóc, cô ấy cầu xin tôi bỏ qua cho một lần rồi nói vì không còn cách nào khác, không muốn tôi mặc cảm, không muốn tôi thế nọ thế kia. Tôi chua chát, vậy là cô ấy ngoại tình là do tôi, vì tôi sao.
Mấy ngày nay, tôi bỏ đi uống rượu suốt, vợ chồng không nói năng gì với nhau. Tôi thật sự không biết nên làm thế nào bây giờ nữa.