Vợ chồng tôi cưới nhau gần chục năm, có một con trai 7 tuổi. Hai đứa yêu thương nhau từ thời sinh viên, lúc đó còn nghèo lắm, nhà hai bên lại chẳng có điều kiện, nên hai đứa phải nỗ lực rất nhiều.
Trải qua quãng thời gian rất khó khăn, hai đứa cũng gây dựng lên được sự nghiệp, mua được nhà, được xe, cuộc sống cũng dễ thở hơn rất nhiều. Vì công việc bận rộn nên ngay từ khi vợ sinh con, chúng tôi đã phải thuê giúp việc. Đầu tiên chỉ là theo giờ, nhưng chính thức thuê hẳn từ 2 năm trở lại đây.
Giúp việc nhà tôi còn khá trẻ, mới tốt nghiệp cấp 3 chưa lâu. Ngoan ngoãn, nhanh nhẹn, ở quen nhà tôi nên vợ chồng tôi ưng ý lắm. Hai vợ chồng cũng rất yêu thương nhau, trước giờ sống chung chưa từng có chuyện gì to tát xảy ra.
Cách đây ít ngày, tôi đi liên hoan công ty về muộn, uống rượu say nên cũng không biết vợ gọi điện. Hôm đó, điện trong nhà lại hỏng nên lúc vào đến nhà tôi chả nhìn rõ cái gì. Chỉ thấy có người đỡ vào phòng, tưởng vợ nên tôi ôm riết lấy, sẵn có hơi men nên tôi thấy ham muốn lắm, rồi chuyện ấy đã xảy ra. Xong xuôi tôi vật ra ngủ say sưa.
Nửa đêm tỉnh dậy, tôi chưa tỉnh hẳn nên đầu óc còn choáng váng. Lúc quay sang người nằm cạnh, tôi chết điếng vì không phải vợ mà là con bé giúp việc. Tôi hoảng hốt mặc vội quần áo rồi nhảy khỏi giường, lúc tung chăn lên, tôi thấy mấy giọt máu đỏ tươi trên đệm.
Con bé thức giấc, tôi lắp bắp không thành tiếng. Con bé khóc sụt sùi nói với tôi, không sao đâu, bởi nó có tình cảm với tôi, được như thế này là nó mừng lắm rồi. Xong con bé mặc đồ, mang tấm ga giường đi gột sạch, sấy khô rồi trải lại.
Tôi lấy điện thoại, thấy tin nhắn của vợ từ tối hôm trước, bảo hai mẹ con sang bà ngoại vì bà bị mệt.
Hôm đó vợ về, tôi phải cố lắm mới tỏ ra bình thường được. Nhưng thật sự trong lòng như có bão. Nhất là con bé giúp việc, nó cứ nhìn tôi đầy ẩn ý. Tôi hối hận, lo lắng và tự nguyền rủa mình ghê gớm lắm. Tôi phải làm gì bây giờ đây?