Vợ chồng tôi lấy nhau sau hơn 1 năm tìm hiểu, chồng hơn tôi 2 tuổi, anh hiền lành, chu đáo, có điều hơi nóng tính một chút.
Chồng tôi là dân công nghệ thông tin, còn tôi làm trong một công ty may. Kinh tế hai vợ chồng ổn định, tôi có một con trai lên 5 tuổi.
Hai chúng tôi ở cùng với bố mẹ chồng, nhưng ông bà cũng nhiều tuổi, đều ngoài 70, sức khỏe không được tốt nên khi sinh con là tôi thuê giúp việc. Trải qua mấy đời giúp việc rồi, đến con bé Linh bây giờ là tôi ưng nhất. Con bé đến nhà tôi gần 1 năm, mới 18, 19 tuổi, học xong cấp 3 không thi cử gì mà đi làm thuê luôn vì hoàn cảnh gia đình khó khăn.
Con bé ngoan ngoãn, nhanh nhẹn, khéo léo nên được lòng cả nhà tôi. Công việc chủ yếu là dọn dẹp, đưa đón con tôi đi lớp, còn việc nấu ăn chủ yêu vẫn do tôi đảm nhận. Tôi thích nấu ăn và luôn tâm niệm phụ nữ có bận thế nào vẫn phải có trách nhiệm lo toan bếp núc.
Mọi thứ cứ trôi qua như thế cho đến một ngày, tôi bỗng thấy con bé ô sin khác lắm, hay ốm vặt, người ngợm xanh xao, lúc mọi chuyện vỡ lở thì con bé đã có bầu hơn 4 tháng.
Tôi như phát điên, tra khảo chán chế, cuối cùng nó cũng thú nhận chồng tôi chính là tác giả. Tôi hỏi chồng, anh thừa nhận do một lần cả nhà đi vắng, anh uống say nên đã không kiềm chế được.
Tôi khóc suốt mấy ngày, không biết làm thế nào, cái thai của con bé giờ lớn quá rồi, không bỏ được, mà bỏ thì tội nghiệp. Tôi định đuổi việc, bắt con bé về quê nhưng con bé thì khóc lóc cầu xin tôi được ở lại. Nó không đòi hỏi trách nhiệm vì biết không có tư cách gì, nhưng xin được ở lại đẻ xong, gửi con cho người khác rồi sẽ đi ngay.
Tôi nghe thấy chẳng ổn chút nào, nhưng nhìn bộ dạng con bé thấy vừa giận và xót xa. Tôi hỏi chồng thì anh không dám đối mặt, cứ bảo vợ quyết thế nào thì làm thế đấy.
Tôi gần như muốn điên lên được, giờ không biết phải làm thế nào nữa. Cảm giác đau khổ, chán nản, tuyệt vọng kinh khủng, xin hãy cho tôi lời khuyên với?