Hoang phí
Chúng ta thường phung phí những thứ tưởng chừng nhỏ nhặt như đồ ăn thừa, nước uống, quần áo… nghĩ rằng những thứ đấy nhỏ bé, có xá chi. Tuy nhiên, phàm là những thứ tuy nhỏ cũng có giá trị của nó, chưa kể nhiều lần nhỏ góp lại thì sẽ thành lớn. Vì thế, hãy cố gắng sống tiết kiệm hơn khi còn có thể.
Không biết tận hưởng quá trình
Chỉ chăm chăm vào kết quả cuối cùng mà không biết trải nghiệm, tận hưởng suốt cả quá trình đó thì bạn sẽ không nhìn thấy được những niềm vui, bài học quý giá mà mình từng trải qua.
Không làm những việc tốt nhỏ
Chúng ta bỏ qua những việc làm tốt nho nhỏ vì nghĩ rằng phước chẳng được bao nhiêu. Chẳng hạn như nhặt một túi rác vứt bừa bãi cho vào sọt rác. Mỗi lần chúng ta hạ mình làm những việc làm nho nhỏ như vậy, chúng ta đã rèn luyện cho mình suy nghĩ phải làm cho thế giới này tốt đẹp hơn.
Từ chối vượt qua chính mình
Bạn chấp nhận cuộc sống hiện tại, không dám mạo hiểm, không dám phấn đấu vì sợ áp lực, sợ khó khăn và thất bại. Nếu bạn bằng lòng với cách sống giậm chân tại chỗ này thì một ngày nào đó, bạn sẽ nhận ra cuộc sống của mình quá vô vị và chán chường.
Quá quan tâm đến việc làm hài lòng mọi người
Ngược lại với việc coi mình là trung tâm thì một số người lại luôn sống để làm hài lòng tất cả mọi người. Thực sự đây là một thói quen rất xấu. Thói quen này được hình thành từ lúc chúng ta còn bé, dễ bị tổn thương và luôn lo sợ mọi thứ. Một đứa trẻ không dám phát biểu vì sợ cô giáo, hay sợ bố mẹ và người lớn mắng nhiếc. Một đứa trẻ chỉ biết làm theo những gì người lớn bảo, không dám đặt câu hỏi, cũng không dám làm khác đi vì chắc sẽ bị phạt đòn… Thói quen này đã ăn sâu vào tiềm thức mỗi người và tiếp tục phát triển, mà nếu không biết thay đổi, chúng ta sẽ dần trở thành một người vô cùng đáng thương và thất bại.
Quá tự cao
Khi làm được một số điều tốt nho nhỏ, chúng ta thường cho mình hơn những người xung quanh. Điều đó thật nguy hiểm. Nếu không cảnh giác, nó sẽ phá tan mọi công đức mà chúng ta làm, phá tan nhân cách của chúng ta. Vì vậy, chúng ta phải tu dưỡng tâm ý, rèn luyện đạo đức để khi làm một việc gì đó thì đều xuất phát từ tâm mong muốn đem lại điều tốt chứ không phải để mong nhận phước báo về sau.