Cảm giác nhìn thấy hình ảnh đó cứ ám ảnh tôi, mấy ngày nay tôi không tài nào quên đi được, dù anh đã hết lời cầu xin, van nài… Và dù bản thân tôi cũng không có ý định ly hôn, nhưng nếu cứ như thế này thực sự tôi không chịu nổi.
Tôi và anh yêu nhau từ khi học năm cuối đại học. Ra trường cũng mỗi đứa về một quê xin việc, nhưng ngặt nỗi vẫn còn yêu nhau nhiều nên không chia tay được, vẫn cứ liên lạc, rồi một vài tháng đôi ba bận lên gặp nhau, càng xa càng nhớ… Ở quê tôi cũng có nhiều người theo đuổi lắm, giá tôi mà cứ an phận theo chọn yêu rồi lấy một người gần nhà thì cũng không đến nỗi, cuộc sống gần bố mẹ nhất định sẽ an yên. Thế nhưng vì yêu anh quá nên đến năm thứ 2, chúng tôi đòi cưới, nhà anh cũng hứa sẽ xin chuyển công tác cho tôi về gần nhà anh.
Cưới xong gần 1 tháng thì tôi chuyển được về trường Mầm non gần nhà anh dạy, đi làm nhàn lắm, còn anh làm trong một công ty chuyên về đồ thiết bị điện.
Rồi tôi có bầu, sinh con, cuộc sống vợ chồng cứ êm đềm trôi qua như thế cho đến khi con gái gần 2 tuổi thì vợ chồng bắt đầu xảy ra mâu thuẫn. Lúc chồng được thăng chức lên phó phòng kinh doanh, anh thường xuyên đi sớm về muộn, suốt ngày nhậu nhẹt bù khú.Hai đứa đấu khẩu thường xuyên, tôi mệt mỏi, chán nản nên cũng hay đá thúng đụng nia, còn chồng thì bắt đầu ít về nhà, ít ăn cơm nhà hơn. Bố mẹ chồng tôi thì kệ, chẳng bao giờ can thiệp.
Hôm vừa rồi hai vợ chồng đang ngủ , lúc đó cũng quá nửa đêm rồi thì điện thoại tôi bỗng đổ chuông tin nhắn dồn dập. Tôi vừa lấy điện thoại thì chồng vùng dậy, mặt tỏ rõ sự hốt hoảng, tôi xem tin nhắn, chết điếng khi thấy chồng gửi cho mình một tấm hình ảnh chụp nửa người trên, không mặc gì trong phòng tắm.
Tôi biết rõ chồng gửi nhầm nên hỏi gặng, loanh quanh một hồi chồng thú nhận với tôi chuyện đang qua lại với một con bé sinh viên năm cuối, trọ học gần đây. Tôi nghe như có sét đánh bên tai. Cả đêm đó thức khóc sưng húp mắt.
Chồng cầu xin tôi tha thứ, anh hứa sẽ cắt đứt tất cả, còn nói chưa có gì quá đáng cả. Tôi đau lòng lắm, nhưng nhắm mắt mà bỏ qua vì không muốn gia đình tan vỡ, con tôi còn nhỏ quá, hơn nữa tôi lại một thân một mình dưới đây… Tôi không biết phải làm sao bây giờ nữa.