Tôi và anh mới cưới nhau được 5 tháng, tôi hiện đang có bầu được gần 3 tháng. Ngày trước cũng là yêu nhau rồi đến với nhau tự nguyện, bản thân tôi rất yêu và hi vọng vào anh nhiều lắm.
Cả anh và tôi đều đã từng yêu, từng có quá khứ, nhưng khi cưới tôi cũng xác định tư tưởng sẵn cho anh, cái gì qua rồi thì không nên nhớ nữa, quan trọng là phải sống cho tương lai. Anh cũng đồng ý.
Vợ chồng tôi khá hợp nhau, cả chuyện giường chiếu cũng hòa hợp lắm, thời gian đầu trừ những ngày tôi “đèn đỏ” thì hôm nào cũng phải chào hỏi nhau, chồng tôi cũng thuộc dạng nhu cầu cao.
Đến tháng thứ 3 thì tôi có bầu, tôi nghén và mệt lắm, hơn nữa vừa mới bầu bí nên phải kiêng để giữ cho con. Từ lúc thử thấy có thai là tôi cấm tiệt không cho chồng mon men, anh cũng vui vẻ bảo không vấn đề gì, nhưng tôi biết anh cũng bức bí lắm.
Đêm nào nằm cạnh vợ anh cũng vật vạ, lúc tôi bầu 10 tuần, vì thương chồng quá nên cố chiều, ai ngờ động thai phải vào viện 1 tuần, bố mẹ hai bên mắng cho ra rả. Vì thế nên tôi sợ hẳn, quyết kiêng bằng được.
Cho đến hôm vừa rồi, nửa đêm anh đi uống rượu say về. Anh vật vã, lục xục mãi rồi đòi hỏi, tôi cự tuyệt vì lý do chưa đủ 3 tháng kiêng khem. Chồng tức tối đạp mạnh vào chân tôi rồi mang điện thoại vào nhà vệ sinh, tôi biết anh làm gì trong đó. Nằm bên trong, nước mắt cứ thế chảy ra, cảm giác mình chẳng là gì, chỉ là thứ để anh giải tỏa khi có nhu cầu mà thôi.
Ngày hôm sau, chồng bóng gió nói với tôi, tại tôi bắt anh kiêng nên nếu có gì cũng đừng trách anh. Tôi nghe mà đau đến xoáy vào tim. Không ngờ người đàn ông tôi luôn tin yêu lại có thể cư xử đê hèn đến thế, tôi phải làm sao bây giờ đây?