Vâng, ở cái nền văn minh này rồi, nhưng thú thực là kiểu trọng nam khinh nữ vẫn cay nghiệt lắm các bác ạ. Chồng em là một ví dụ điển hình. Bọn em đều là bạn từ nhỏ, chơi với nhau từ lớp 8, cũng học đại học ra, làm những công việc tiếp xúc, giao thiệp với nhiều người chứ không phải là suốt ngày sau lũy tre làng phong kiến. Hồi em mang bầu bé đầu, khi biết tin con gái, chồng em cũng hơi buồn chút, có vài lần kêu em “không biết đẻ”, rồi vẫn thầm khen thằng A thằng B sướng, có con trai đầu luôn, đỡ lo lắng. Tuy nhiên, mức độ còn nhẹ nhàng và thi thoảng thôi. Khi đó, em thực sự đã không hài lòng rồi, nhiều lần tủi thân, ngồi khóc một mình.
“Em thèm khát được quan tâm như những gia đình khác”. Hình minh họa. |
Với em, trai gái gì cũng là con mình, em yêu thương hết. Nhà em có ba chị em gái, em là con út mà bố cưng nhất luôn. Em cũng nhiều lần nói với chồng, thế những nhà mãi không có con thì sao? Nhà mình con cái khỏe mạnh là mừng lắm rồi anh còn muốn gì nữa?
Chồng em, không phải không yêu con, nhưng thích con trai, cuồng con trai. Có thể, một phần cũng vì cả họ nhà chồng em chưa có đứa cháu trai nào nối dõi. Giỗ chạp, toàn thấy cháu gái, lớn bé ngồi kín mâm. Các anh lớn thì đều có 2 bé gái hết rồi, thành ra hi vọng vào mỗi nhà em, cháu út trong nhà.
Ai cũng động viên, còn cơ hội nữa cơ mà…
Vâng, rồi nhà em cũng gấp gáp mang bầu bé thứ hai. Canh trứng có, thuống thang nam bắc có, thế nhưng vẫn là bé gái. Chồng thất vọng ra mặt, chả buồn chở em đi khám thai sau mốc 12 tuần. Nhà chồng cũng chẳng mấy ai đoái hoài gì hỏi han. Ai cũng thất vọng. Chỉ có em là thương con em thôi. Giờ đã sắp bước sang tuần 39, em tủi thân, suốt ngày ngồi khóc một mình. Chẳng biết em bé khi sinh ra có sao không, có vấn đề gì về tâm lý không, chắc là ít nói cười lắm, vì khi mang bầu, em rất hay khóc.
Nhiều lúc, em tự nghĩ, giá như bé trong bụng mình là con trai, chắc hẳn nó sẽ được quan tâm nhiều lắm, cả vật chất, cả tinh thần. Em thấy thương cho mình, thấy tội cho con. Con còn chưa sinh ra mà nhiều người đã không hào hứng, không chào đón con như nhiều đứa trẻ khác. Đi khám thai, nhìn những hình ảnh ông bố xách túi cho vợ, chăm sóc con cái… em lại thấy chạnh lòng, không kiềm chế được.
Chỉ muốn ly hôn dù sắp đến ngày sinh. Hình minh họa. |
Còn chồng em, tỏ rõ vẻ buồn chán, thường xuyên về trễ, tụ tập bạn bè, ăn nhậu, say sưa… Hôm rồi trong lúc say, chồng nói kiểu gì cũng phải có con trai, em không đẻ được thì chồng ra ngoài “kiếm”. Em chăm bé đầu, mang bầu bé sau, công việc cơ quan… lúc nào cũng trong trạng thái quá tải. Em chán lắm, không biết nên thế nào, nên làm sao bây giờ? Nếu em ly hôn chồng, thì làm sao nuôi được hai con. Trong khi, sống như hiện tại, thì em vô cùng ngột ngạt và buồn khổ.
Nhật ký siêu hài hước của ông bố trẻ được cư dân mạng truyền tay
(Chia sẻ) – (Phunutoday) – Thậm chí, nhiều chị em còn gọi chồng, bạn trai vào đọc để học hỏi kinh nghiệm. |