Tôi lấy chồng cách đây 5 năm, chúng tôi sống chung với bố mẹ chồng và vợ chồng anh trai chồng. Vì mọi người bên nhà chồng đều có tính khí dễ chịu nên tôi không cảm thấy bất tiện cho lắm dù nhiều lúc sinh hoạt chung không tránh khỏi phiền phức, đụng chạm. Tôi dự định tới khi con gái lớn và cứng cáp sẽ dọn ra ở riêng sau.
Chồng tôi là người đàn ông ít nói, hơi lạnh lùng và vô tâm một chút nhưng tôi không có điểm gì phiền lòng. Tuy nhiên, sau một thời gian chung sống, tôi nhận ra giữa anh và chị dâu có mối quan hệ khá khác biệt. Sau vài lần tìm hiểu tôi mới biết chị dâu và anh từng học chung với nhau hồi đại học, khá thân thiết và chính anh là người giới thiệu chị cho anh trai. Hiện tại là người một nhà nên hai người họ vẫn thân thiết. Có những khi tôi thấy chị dâu thoải mái khoác vai, khoác tay anh hay ngồi chung với nhau trên một chiếc ghế xem TV. Thấy anh trai và bố mẹ chồng không ý kiến gì nên tôi cũng nhắm mắt cho qua, nghĩ mình không nên hẹp hòi như thế.
Ảnh minh họa. |
Thỉnh thoảng tôi vẫn hay chạnh lòng khi chồng luôn tỏ thái độ quan tâm chị dâu thấy rõ. Như hồi năm ngoái tôi dự định lên kế hoạch du lịch Đà Nẵng 5 ngày cho gia đình, chưa bàn bạc xong chồng tôi đã rủ ngay vợ chồng anh trai đi cùng. Vốn dĩ tôi định nhân chuyến du lịch này để hâm nóng lại tình cảm vợ chồng xong cuối cùng không thành.
Nhiều khi tôi tự hỏi mối quan hệ của chồng tôi và chị dâu có điều gì ám muội không nhưng rồi lại tự trấn an mình vì chồng tôi là người đàn ông mẫu mực, đâu thể làm cái điều trái luân thường đạo lý như thế. Vậy mà có ngờ đâu, sự thật phũ phàng hơn tôi tưởng.
Chồng tôi có 2-3 chiếc quần đùi cũ, có cái còn thủng nhưng anh cứ tiếc rẻ mãi không chịu vứt. Nhiều khi ở nhà, chồng mặc mỗi cái quần đùi, khách bất ngờ đến không kịp thay, nhìn cái quần đùi cũ rích, sờn màu tôi cũng thấy ngại thay. Tính tôi đãng trí nên cứ định đem vứt đi hộ chồng rồi lại quên mất.
Sáng hôm nay tôi bị đau bụng kinh bất ngờ nên xin nghỉ làm một buổi. Mệt mỏi nên tôi cứ nằm bẹp trên giường, mãi gần 10 giờ mới dậy xuống nhà nấu bát mỳ tôm. Vừa ăn tôi vừa nhắn tin cho chồng hỏi anh có ngủ ngon không. Phải nói thêm là mấy hôm nay con gái ở bên nhà ngoại chơi nên tôi sang phòng con ngủ do chồng tôi hay thức khuya xem đá bóng.
Không thấy chồng trả lời, đoán anh đang bận nên tôi cũng thôi. Sực nhỡ ra mấy cái quần đùi cũ, tôi mới lên phòng tìm để đem vứt. Cửa phòng vợ chồng tôi khép hờ, có cái quần đùi kẹt giữa cánh cửa, tôi chép miệng “Chắc sáng dậy muộn vội quá nên vứt đồ lung tung thế này!”. Vừa chạm tay vào cái quần đùi để nhặt lên, tôi bần thần cả người khi nghe thấy tiếng rên rỉ khe khẽ phát ra từ phòng mình. Hé cửa để nhìn cho rõ, tôi thấy chồng tôi và chị dâu đang quấn lấy nhau trên giường. Chưa bao giờ tôi thấy chồng nhiệt tình như thế, anh thậm chí còn giật tung chiếc áo lót mỏng manh trên người chị dâu như thể muốn làm đứt nó. Họ say sưa đến mức không phát hiện ra tôi.
Ảnh minh họa. |
Tôi chạy vội ra khỏi nhà, suýt thì đâm vào chiếc xe máy phóng ngang qua. Tôi lao lên xe buýt, cứ thế ngồi khóc như mưa. Sao chuyện kinh khủng này lại xảy ra với tôi? Sao chồng tôi lại dám làm cái chuyện loạn luân ấy? Tôi chỉ muốn chết, chỉ muốn ra ngay sông Hồng để gieo mình xuống chứ không thể chịu đựng nỗi nhục nhã này thêm nữa. Nhưng nghĩ đến con gái tôi lại không thể. Tôi về nhà, ôm chầm lấy mẹ, vừa khóc vừa kể. Mẹ cũng ôm tôi, hai mẹ con cùng khóc, mẹ hiểu nỗi đau đớn tôi đang phải trải qua. Mẹ khuyên tôi tốt nhất nên ly hôn, đừng trở về căn nhà đó nữa.
Giờ tôi phải làm sao? Tôi nên dứt khoát ly hôn người đàn ông khốn nạn đó phải không? Con gái tôi sẽ hiểu cho quyết định này của mẹ nó phải không?
“Em về nhà ngay, nếu không có ngày mất chồng thì đừng trách ai”
“Em về nhà ngay, chưa xong việc cũng về. Mà nếu em không về, có ngày mất chồng thì cũng đừng có trách nhá. Chồng con mình không biết đường về mà giữ, gửi gắm cho ai”. |