Tôi năm nay 29 tuổi, chồng hơn tôi một tuổi. Chúng tôi kết hôn được gần 6 năm, có một con trai 4 tuổi. Chồng tôi là người đàn ông gia trưởng, coi tiền bạc là trên hết.
Tôi và chồng từ khi quen tới lúc cưới vỏn vẹn gần 2 tháng. Có lẽ cũng bởi thời gian tìm hiểu ít ỏi nên tôi không hiểu hết về con người anh. Anh quen tôi là do chính mẹ chồng tôi mai mối, bà quý mến tôi trong một lần tôi và bà gặp nhau, trò chuyện trong một đám cưới khác phường.
Cả hai vợ chồng tôi đều là công chức nhà nước. Hai đứa làm khác cơ quan, chồng tôi làm địa chính, lương công chức cũng được hơn 5 triệu. Tôi là giáo viên tiểu học, ngoài lương chính tôi còn có thu nhập ngoài nhờ dạy thêm, mỗi tháng cũng được khoảng 8 triệu.
Hai vợ chồng lương hơn chục triệu như thế là sống khỏe, vợ chồng tôi cũng có phần dư dả. Cưới nhau được vài tháng, chồng ngọt nhạt : “Lương của em, em giữ lại một ít chi tiêu thôi, còn lại đưa anh cầm. Chợ búa cứ để tan làm anh lo, tiền nào cũng là tiền chung, anh cầm rồi gửi tiết kiệm, sau đằng nào chả lo con cái, nhà cửa” Tôi nghe chồng nói thấy có lý, thế là tháng nào cũng đưa gần hết lương cho chồng. Tôi không ngờ được, những tháng ngày cay đắng của mình cũng bắt đầu từ đây.
Càng ở với chồng lâu, tôi càng nhận ra anh rất chặt chẽ trong việc chi tiêu, nói như các cụ là “đo lọ nước mắm, đếm củ dưa hành”. Ăn uống hằng ngày vô cùng hạn chế, kể cả khi tôi bầu bí, mua được tí cá, tí thịt về anh thường cho vào kho lẫn với đủ thứ rau củ quả. Có lần, chị chồng tôi đến chơi, mở nồi cá kho của chồng tôi mà hoảng, cá thì chả thấy mà thấy toàn chuối và củ cải kho lổn nhổn. Tôi ngại, không biết giấu mặt vào đâu, đành chống chế, nhà em thích ăn như vậy. Rồi khi tôi uống sữa bầu, anh thường xuyên cằn nhằn, uống gì mà nhanh hết thế, miệng ăn núi lở, cô ăn uống thế này làm bao nhiêu cho lại. Tôi tủi thân rớt nước mắt, tôi ăn uống là vì con, chứ tôi nào báu bở gì.
Họ hàng tôi ở dưới quê đông, thỉnh thoảng cũng gửi lên cho con gà, con cá. Nhưng chồng tôi không bao giờ cho thịt, trừ lễ Tết hoặc giỗ chạp gì. Anh lúc nào cũng chỉ nhăm nhe bán lấy tiền để gom vào tiết kiệm. Cá làm sẵn, có khi để đông trong tủ lạnh hàng tuần anh cũng chưa dám mang ra ăn. Có lần, tôi mệt, thịt con gà để cải thiện thì cả bữa ăn hôm đấy anh không động đũa một miếng nào. Mình tôi ăn một con gà mà đắng ngắt. Mẹ chồng thương tôi, lại hiểu con trai bà nên bà bảo, kệ không ăn thì nhịn. Tôi coi như có phần an ủi.
Tôi đau đầu không biết giải quyết với chồng thế nào (Ảnh minh họa) |
Tôi công tác xã hội nên yêu cầu phải ăn mặc đàng hoàng, vậy mà chả mấy khi tôi được mua quần áo mới, mua về chồng liếc lên liếc xuống trề môi. Có lần còn giễu, “Mua cho lắm vào, đú đởn”. Đã thế, chồng không bao giờ cho tôi đi chơi bời, giao lưu bè bạn, anh bảo vừa vô bổ vừa tốn kém, cô có chồng rồi, còn ham hố mấy thứ đấy làm gì.
Đến giờ, mấy năm trôi qua tôi vẫn phải cam chịu sống cực khổ dù mình làm ra tiền. Tháng nào không đưa lương y như rằng chồng mặt nặng mày nhẹ mày tao với vợ. Bảo cô mang tiền cho thằng nào hay sao mà không đưa cho chồng. Tôi khổ tâm mà không biết chia sẻ với ai, chồng tôi không đánh vợ, đánh con, không cờ bạc, rượu chè, gái gú nhưng tính kẹt xỉ chắc ăn vào máu anh rồi. Giờ tôi không biết nên làm gì để chồng thay đổi, vì tôi sống khổ quá rồi, có ai rơi vào hoàn cảnh như tôi không? Tôi rất mong nhận được lời khuyên của mọi người.
Đêm tân hôn, em chồng xộc thẳng vào phòng 'bắt lỗi' chị dâu
(Chia sẻ) – Nỗi lòng của chị Lan cũng là nỗi khổ của không ít các chị em từng phải sống với 'giặc Ngô' bên chồng. |
Nửa đêm, chồng tát tôi liên tiếp rồi đuổi ra khỏi nhà
(Chia sẻ) – Tôi đau đớn chửi anh là đồ vũ phu. Vậy mà anh ấy chỉ tay vào mặt tôi nói: 'Mày óc bã đậu hay sao mà tao nói bao lần không nghe'. |
Chồng đóng kín cửa, bật đài to để hú hí với gái mặc vợ ngoài cửa
(Chia sẻ) – Tối ấy, người đàn bà rẻ mạt kia đã tới ngủ với chồng tôi. Họ còn đóng kín cửa, bật đài to để hú hí với nhau trong cơn giận bất lực của tôi ngoài cửa. |