Tôi kết hôn khi đã có công ăn việc làm ổn định, thu nhập thuộc diện khá. Chồng tôi làm việc trong một cơ quan nhà nước, ngoài giờ làm việc hành chính, anh có nhiều thời gian rảnh để tụ tập bạn bè, nhậu nhẹt hoặc chơi thể thao.
Chúng tôi có một con trai hơn 3 tuổi. Sáng nào tôi cũng chịu trách nhiệm dậy nấu đồ ăn sáng cho cả nhà và đưa con trai đến trường Mầm non, sau đó đến cơ quan làm việc. Còn chồng tôi, anh chẳng làm gì, trong khi tôi sấp ngửa vừa nấu nướng vừa dỗ con thì anh ta đủng đỉnh ngủ dậy, làm vài động tác thể dục, mà theo anh “cho khỏe người” rồi mới vào ăn sáng.
Công việc của tôi rất bận, vì làm tư nên tôi không có nhiều thời gian như chồng. Vậy mà anh không bao giờ chịu động tay hộ tôi việc nhà. Cơm nước, giặt giũ, lau dọn nhà cửa nếu tôi không làm anh cũng để nguyên. Có lần, tôi đi công tác 3 ngày, vì không yên tâm với chồng nên tôi đem con gửi sang bà ngoại. Tới hôm tôi về, nhà cửa không khác gì bãi chiến trường, mì tôm, thuốc lá, vỏ lon bia lăn lóc khắp sàn nhà. Chăn màn ngủ dậy anh ta không thèm gấp, quần áo bẩn thay ra vo tròn ném trong máy giặt… Tôi điên tiết muốn xả cho anh ta một trận, nhưng chồng thì cứ tỉnh bơ như không.
Chồng không bao giờ đỡ đần tôi việc nhà (Ảnh minh họa) |
Buổi chiều đón con về, tôi tiện tạt qua chợ mua đồ ăn về nấu bữa tối, con trai thì quấn mẹ không rời nửa bước. Vậy mà chồng nhàn nhã cứ về là ngồi vắt vẻo trên sô pha xem tivi, lát lát lại hỏi vọng xuống bếp “Vợ ơi, được cơm chưa, anh đói quá”. Tôi chỉ muốn cho anh ta một trận.
Điên tiết nhất, chồng tôi lại là người nghiện mạng xã hội, nhất là facebook, trong lúc tôi đang đầu tắt mặt tối lo cơm nước, anh ta chụp trộm tôi rồi up lên mạng, kèm theo thông điệp “Chuẩn bị xuống nấu ăn cùng vợ nào” rồi đánh dấu tôi vào. Thế là bạn bè tôi nhảy vào bình luận nhao nhao, ai cũng khen tôi may mắn, lấy được ông chồng đảm đang, biết thương vợ. Tôi chán chẳng buồn nói.
Chưa kể, chồng tôi suốt ngày chải chuốt đầu tóc, quần áo rồi chụp ảnh đưa lên mạng. Chồng tôi thuộc dạng cao ráo, trắng trẻo, đẹp trai nên cũng nhiều con gái kết bạn. Thấy ai bình luận khen đẹp trai là anh ta thích lắm, mỗi lần như thế là lại quay sang tự đắc với tôi “Em thấy chưa, anh giờ thả ra vẫn đầy cô chết đấy, em không lo mà giữ anh đi”, tôi chán lắm, chả nhẽ lại nói sao không đứa nào cướp anh đi cho tôi rảnh nợ, may mà cố kiềm lại được.
Tôi không biết phải làm thế nào với ông chồng lười này nữa, nhiều khi tôi chán ngán cuộc hôn nhân này đến tận cổ. Chồng tôi không gái gú, cờ bạc, hút sách gì, nhưng anh lười quá mức chấp nhận được, chưa kể còn có tính trẻ con thích khoe khoang trên mạng. Tôi không biết phải làm thế nào để thay đổi con người chồng bây giờ nữa, vì cứ thế này, tôi chán đến muốn bỏ chồng mất, có mẹ nào trải qua hoàn cảnh như tôi, có thể cho tôi một lời khuyên không?
Vợ này, em phấn đấu thế đã đủ chưa?
(Chia sẻ) – Nhiều lúc bế con sang nhà hàng xóm, thấy vợ chồng con cái người ta quây quần ríu rít khiến tôi thấy “thèm” có một gia đình như thế vô cùng. |
Tôi chết trân khi nghe thấy mẹ chồng xúi con trai bỏ vợ
(Chia sẻ) – Tôi cứ suy nghĩ mãi, không hiểu vì sao mẹ chồng lại ghét tôi đến thế, dù tôi có làm gì thì vẫn như cái gai trong mắt bà. |
Anh này! Em muốn kết hôn…
(Chia sẻ) – Người yêu này, anh không thấy mình yêu thế là đủ lâu rồi à. Hay là mình kết hôn đi anh, kết hôn rồi chúng ta sẽ thành chồng thành vợ, sẽ sống hạnh phúc tới cuối đời… |