Có lúc chị hối hận vì đã quyết định kết hôn vội vã, chưa hiểu hết về người ta mà đã gật đầu đồng ý. Chị chẳng có thời gian mà tìm hiểu. Ở quê chị, 28 tuổi còn chưa chồng như chị đã là gái ế, gái già, có người rước cho là may mắn lắm rồi. Mà chị cũng chẳng dám đòi thêm thời gian tìm hiểu. Chị sợ nghe tiếng thở dài của mẹ chị mỗi đêm, chị sợ nghe tiếng xì xèo bàn ra tán vào, gái ế trong nhà như bom nổ chậm. Có người ác miệng bảo nhà chị vô phúc, con gái ế chồng thì đúng là vô phúc thật.
Đám cưới chị lại to nhất, rình rang nhất cái xóm bé nhỏ ấy. Bởi chú rể là một người làm việc nhà nước, có chút chức sắc trong thị trấn. Chồng chị hơn chị 1 tuổi, anh phong độ, trắng trẻo, đẹp trai, đáng ra anh cũng chẳng định lấy chị. Nhưng bố anh mất sớm, mẹ anh ốm nặng đã 3 năm nay, bà bảo nếu còn thương bà thì mau cưới vợ, sinh con, bà có mất cũng yên lòng mà nhắm mắt. Rồi có người quen mai mối, anh gặp chị được 3 lần thì hỏi cưới, vẻn vẹn không đầy 1 tháng. Chắc có lẽ anh thấy chị hiền lành, nhu nhược, dù sao thì chị cũng rất phù hợp với vai trò một người vợ hiền, dâu đảm.
Chị về nhà chồng, anh nóng tính bao nhiêu, gia trưởng bao nhiêu, thì chị lại càng lầm lũi bấy nhiêu. Chị ít nói, cam chịu như con người vốn có của chị. Chị sinh cu Tít được tròn 5 tháng thì mẹ chồng chị mất, bà như thế là toại nguyện, được nhìn mặt thằng cháu đích tôn trước khi về bên kia núi gặp ông.
Ảnh minh họa |
Mẹ chồng mất rồi, không khí trong gia đình càng ảm đạm. Chồng chị công tác xã hội nên đi tối ngày, có khi chẳng bận gì anh cũng đi. Đi như thể trốn tránh chị, chỉ tới khi nào nhớ con quá anh mới về. Nhà rộng mênh mông, chị quay ra quay vào dọn dẹp, đánh võng cho con, rồi lắng nghe tiếng Nam mô a di đà phật rền rĩ cả ngày vang lên trên bàn thờ mẹ.
Lúc nào cu Tít ngủ dậy, lúc đấy nhìn chị mới vui tươi lên chút ít. Cu Tít, là thứ ánh sáng duy nhất chiếu rọi trong suốt quãng đời âm u của chị.
Nhiều khi chị không biết, chồng chị có thấy sự hiện diện của chị trong căn nhà này không. Anh không nói chuyện gì với chị, có chăng cũng chỉ hỏi con ăn chưa, con ngủ chưa. Mọi thứ trong gia đình này, đều một tay chồng chị quyết, chị chẳng bao giờ dám hé răng góp ý, có nói thì anh cũng gạt phắt đi. Từ ngày cưới nhau về đến giờ, ngoại trừ những lúc vợ chồng chị thực hiện nghĩa vụ vợ chồng vào một số đêm nào đó thì anh chưa bao giờ ôm lấy chị, chưa bao giờ dành cho chị được cử chỉ dịu dàng nào.
Chị sống lặng lẽ như cái bóng trong nhà, chị có ốm đau, anh cũng chẳng buồn ngó ngàng đến, anh còn mải mê với cuộc vui với đám bạn bên ngoài. Thậm chí, có lần, chị bắt được trong điện thoại của anh có những tin nhắn yêu thương của một người phụ nữ lạ, chỉ cũng chỉ biết cắn răng chịu đựng, anh chưa bao giờ thuộc về chị cả, ngay từ đầu. Trong nhà này, chị hoàn toàn không có nghĩa lý gì với anh, hoặc cùng lắm, chị chỉ là người đẻ ra con trai anh, vậy thôi, không hơn không kém.
Chị nhóm bếp lửa lên, ngoài kia trời đã sầm sập tối. Ánh lửa le lói soi bóng chị đổ nghiêng vào vách bếp, lúc mờ, lúc ảo.
Khổ vì em chồng tai quái
(Chia sẻ) – Hà đau đầu không biết nên giải quyết thế nào với cô em chồng tai quái, lắm chiêu này. |
Phụ nữ thông minh phải biết tiêu tiền
(Chia sẻ) – Cái sai lầm của phụ nữ chính là việc dùng tiền của mình để “chăm lo” cho người khác. Rồi đến khi gặp bất hạnh lại tự than vãn sao không có ai tốt với mình… |
Dấu son tố cáo sự thật ghê tởm những lần đi thể dục của chồng
(Chia sẻ) – Mấy ngày nay, tôi sống mà như người đã chết, cứ nghĩ đến những gì mà người chồng đầu ấp tay gối gần chục năm gây ra cho mình, là tôi lại thấy đau lòng vô tận. |