Con gái tôi năm nay 19 tuổi. Con bé ngoan ngoãn, học khá, ngày còn học phổ thông, năm nào cũng đứng trong top đầu của lớp. Vợ chồng tôi rất tự hào về con.
Kỳ thi đại học năm đó, con bé đăng ký thi một trường trong ngành công an nhưng thiếu mất nửa điểm. Nó thất vọng, chán chường lắm. Tôi phải an ủi, động viên mãi con bé mới suy nghĩ tích cực hơn một chút.
Với số điểm đó, con tôi thừa sức để gửi nguyện vọng 2 vào nhiều trường khác, nhưng nó quyết định theo đuổi ước mơ nên quyết chí ở nhà ôn đợi năm sau thi lại. Tôi ủng hộ con gái, tôi tin sẽ có ngày con làm được.
Sợ con ở nhà 1 năm kiến thức bị xao nhãng, vợ chồng tôi quyết định thuê gia sư về kèm cặp cho con bé. Sau nhiều lần chọn lựa, cuối cùng vợ chồng tôi chấm được Tuấn, hiện đang học năm cuối đại học ngoại thương.
Tuấn có vẻ hiền, lễ phép, học hành đâu vào đấy. Chính vì thế, chúng tôi cảm thấy rất yên tâm khi để cậu ta kèm cặp con gái mình. Cứ tuần 3 buổi, Tuấn đến nhà tôi kèm con gái tôi môn Toán. Con gái tôi có vẻ thích lắm, nó vui vẻ lên trông thấy, miệng lúc nào cũng thầy Tuấn, thầy Tuấn. Thấy con lấy lại tinh thần, vợ chồng tôi cũng vui.
Tôi đau lòng mà không biết phải làm sao (Ảnh minh họa) |
Dần dần, chúng tôi quý mến Tuấn như con cháu trong nhà. Tuấn quê ở xa, nhà nghèo, ngoài đi học còn tự bươn chải để lo cho cuộc sống của mình. Cũng chính vì lý do đó mà vợ chồng tôi càng quý cậu gia sư đó hơn. Nhiều lần, cậu ta dạy học cho con xong, tôi còn mời Tuấn ở lại ăn cơm, trò chuyện vô cùng thân mật.
Đến nhà, thấy xe cậu gia sự đã dựng trong sân, vợ chồng tôi lấy xong đồ, tiện bảo ghé qua xem con gái học thế nào. Cửa phòng con chỉ khép hờ, tôi đẩy nhẹ cái cánh cửa đã bật tung. Thế nhưng, cảnh tượng trước mắt khiến vợ chồng tôi choáng váng. Chiếc bàn học trống không, trên giường, con gái và gia sư đang quấn lấy nhau, không biết gì đến sự có mặt của vợ chồng tôi.Tôi còn nhớ rõ ngày hôm đó, vào ngày nghỉ. Vợ chồng tôi phải đi đám cưới con người bạn thân. Ngay từ sớm đã chuẩn bị đi, hôm đó cũng là ngày Tuấn đến dạy con gái tôi học. Thế nhưng, đi được tầm 1 tiếng, chồng tôi đột nhiên nhớ ra anh quên mất món quà định bụng tăng riêng cho cô dâu ở nhà nên đành quay xe về lấy.
Trong khi tôi quá sức bàng hoàng, không nói được thành lời thì chồng tôi nổi điên quát to: “Chúng mày đang làm gì thế này?”. Hai đứa trẻ giật mình, hoảng hốt. Chồng tôi năm chặt 2 bàn tay, cố giữ bình tĩnh gằn giọng: “Mặc quần áo lại, xuống dưới nhà tao nói chuyện”.
2 đứa trẻ líu ríu đứng trước mặt vợ chồng tôi. Vì không giữ được bình tĩnh, chồng tôi tát Tuấn 1 cái mạnh, thằng bé cúi đầu không nói được gì. Tôi thì khóc lóc, vừa trách giận, vừa thương con. Con gái ngu dại của tôi.
Chồng tôi hỏi Tuấn: “Cậu định thế nào, con gái tôi mới 19 tuổi, nó còn chưa học đại học mà cậu dám làm trò đấy hả?”. Tuấn sợ hãi, vừa xin lỗi vợ chồng tôi, vừa nói yêu con gái tôi thật lòng, sẽ có trách nhiệm với con bé.
Tôi nghĩ mà đau lòng quá, giờ tôi phải làm gì bây giờ. Con gái tôi còn quá trẻ, quá non nớt để bước vào mối quan hệ nam nữ đó. Nhỡ con bé dính bầu thì sao, tôi chắc chúng nó làm chuyện này không phải lần đầu tiên. Lấy chồng bây giờ, không học hành, không sự nghiệp, rồi đời nó sẽ ra sao. Đáng ra tôi phải cẩn thận hơn, tôi thật chủ quan khi để 2 đứa nó có quá nhiều cơ hội gần gũi nhau nên mới xảy ra cơ sự này. Tôi phải làm gì bây giờ? Tôi thật sự đau lòng quá.
Chồng lăng mạ, giày vò vì cơn “say nắng” nhất thời của vợ
(Chia sẻ) – (Phunutoday) – Chỉ vì cơn “say nắng” nhất thời mà tôi bị chồng lăng mạ, giày vò khổ sở. Tôi phải làm gì để lấy lại lòng tin của chồng đây? |
Đoạn clip trong đêm tân hôn và chuỗi ngày bi kịch của cô dâu mới
(Chia sẻ) – (Phunutoday) – Đêm tân hôn, những tưởng rằng sẽ thật hạnh phúc và ngọt ngào, không ngờ lại chính là ngày mở đầu những chuỗi ngày bi kịch của tôi. |
Lập mưu cướp chồng bạn, thứ tôi có cũng chỉ là “thứ đồ bỏ đi”
(Chia sẻ) – (Phunutoday) – Thật không ngờ, tôi quyết tâm cướp chồng của bạn, rồi thứ tôi có được cũng chỉ là thứ đồ bỏ đi mà thôi. |
Đau đớn chứng kiến cảnh chồng ngoại tình với thư ký
(Chia sẻ) – (Phunutoday) – Đến giờ, tôi mới thấm ra một điều rằng: là phụ nữ, muốn hạnh phúc, trước tiên phải độc lập về kinh tế. |