Tôi chuyển đến công ty mới này làm việc được nửa năm. Vừa chân ướt chân ráo vào công ty, tôi đã nhận được sự quan tâm của anh trưởng phòng. Cũng nhờ thế mà công việc của tôi ở đây rất thuận lợi, mối quan hệ với các đồng nghiệp cũng vô cùng hài hòa. Mọi người đều muốn làm thân với tôi vì tôi là người phụ nữ nhận được sự quan tâm đặc biệt của trưởng phòng.
Tôi biết anh có tình cảm với mình. Tôi cũng đã xiêu lòng trước anh. Ai có thể không rung động trước một người đàn ông vừa bảnh bao phong độ lại có tài như sếp của tôi chứ? Anh cũng có đôi lần tỏ tình trực tiếp với tôi nhưng tôi đều lảng tránh. Lý do duy nhất đó là anh đã có gia đình vợ con đề huề!
Dẫu không nhận lời tỏ tình của sếp nhưng tôi vẫn không thể cự tuyệt được sự quan tâm chăm sóc từ anh. Tôi nghĩ chúng tôi đâu phải là tình nhân, chúng tôi chỉ là quan hệ bạn bè, đồng nghiệp, sếp và cấp dưới mà thôi. Chẳng ai có thể bắt bẻ và lên án chúng tôi. Được ở bên cạnh một người đàn ông có sức hấp dẫn lớn như vậy khiến tôi rất vui vẻ. Nhiều lúc tôi cũng coi anh như một người thầy dạy bảo và chỉ dẫn tỉ mẩn, chu đáo cho tôi trong chuyên môn. Trái tim tôi rung động trước anh, đồng thời cũng rất nể trọng và cảm phục anh.
Dạo gần đây anh thường tâm sự với tôi nhiều hơn về hôn nhân của mình. Anh bảo anh cưới vợ qua gia đình mai mối chứ không hề có tình yêu. Anh và vợ gần như là một cuộc hôn nhân sắp đặt. Mỗi người đều có cuộc sống riêng của mình, không quá can thiệp vào chuyện riêng tư của đối phương. nhà. Một ngôi nhà lạnh lẽo thiếu vắng bàn tay phụ nữ, chắc hẳn anh đã phải rất buồn bã và cô đơn
Hôm đó là ngày cuối tuần anh rủ tôi đến nhà chơi. Tôi cứ nghĩ có con trai anh ở nhà nhưng hóa ra lại chỉ có một mình sếp. Sếp dẫn tôi đi thăm quan khắp căn hộ sang trọng của gia đình anh, anh còn trổ tài pha cocktail cho tôi uống. Nhấm nháp ly cocktail anh pha, nhìn khuôn mặt góc cạnh và quyến rũ của người đàn ông ấy, trái tim tôi bỗng dâng lên những cảm xúc khác lạ và mãnh liệt mà tôi sợ rằng lý trí của mình không thể áp chế nổi nữa.
Sếp nhìn ánh mắt mơ màng của tôi, anh chợt bảo có thứ muốn cho tôi xem. Sau đó anh nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay tôi rồi dắt tôi vào phòng ngủ. Khi cánh cửa đóng sập lại sau lưng, cơ thể tôi bỗng run lên nhưng tôi lại không vùng bỏ chạy. Trái tim tôi có lẽ đã chiến thắng lý trí mất rồi!
Anh nhìn tôi đầy âu yếm và trìu mến. Đúng lúc anh định trao tặng tôi nụ hôn đầu tiên giữa hai chúng tôi thì ngoài phòng khách nhà anh bỗng phát ra tiếng động. Rồi có tiếng phụ nữ cất lên: “Chồng ơi…”. Tôi giật thót, anh cũng tái mặt lại không thể ngờ nổi. Anh thì thầm: “Anh xin lỗi, vợ anh về. Anh không hề biết cô ấy về hôm nay. Em tìm chỗ trốn tạm nhé, anh sẽ đuổi cô ấy đi luôn”.
Nói xong anh nhìn quanh quất trong phòng ngủ một lượt rồi lôi xềnh xệch tôi đẩy xuống gầm giường. Trong phòng quả thực cũng chẳng còn chỗ trốn nào khác, tủ quần áo thì đầy chặt váy vóc của vợ anh, được cái giường ngủ nhà anh rất cao và to nên tôi có thể nằm dưới gầm giường với thư thế khá thoải mái.
Tôi vừa yên vị dưới gầm giường thì vợ anh cũng gõ cửa phòng ngủ dồn dập. Anh mở cửa cho vợ với sự vui vẻ và nụ cười tươi rói trên môi. Anh rối rít hỏi thăm vợ tại sao lại về sớm, hỏi chị ta có mệt không, có muốn uống nước cam không để anh đi pha. Anh quan tâm đến vợ vô cùng, đâu giống như những lời anh kể với tôi về cuộc hôn nhân nguội lạnh của họ.
Vợ anh gạt đi bảo không cần gì hết, sau đó chị ta lôi tuột anh vào phòng ngủ rồi đè anh xuống giường. “Em nhớ anh chết đi được, anh phải đền bù cho em vì thời gian chúng mình xa cách đấy”, chị ta vồ vập nói như vậy. “Anh cũng nhớ em điên cuồng, hôm nay anh phải khiến em xin tha thì thôi”, anh cũng đáp lại chị ta ướt át chẳng kém.
Và thế là, thật khủng khiếp và ghê tởm, họ ân ái nồng nhiệt ngay trên đầu tôi. Còn tôi thì chỉ biết thẳng vào mặt họ rồi quay gót bỏ về.
Bởi tôi vẫn ý thức được hoàn cảnh của mình lúc ấy. Một người phụ nữ ở trong phòng ngủ của một người đàn ông đã có gia đình, đúng thật là tình ngay lý gian. Chưa nói tôi vẫn cần công việc, nếu ngay lúc đó tôi chui ra, vợ sếp biết được lại nổi cơn ghen, rồi mọi thứ sẽ tanh bành hết, tôi làm sao còn yên ổn mà làm việc được.
Cuối cùng sau 3 tiếng đồng hồ tôi mới được giải thoát. Vợ sếp phải ra ngoài do có cuộc điện thoại gọi đi. Tôi chui khỏi gầm giường, lẳng lặng xách túi ra về, không quan tâm đến lời giải thích của anh ta nữa. Anh ta nói rằng vì vẫn cần giữ cuộc hôn nhân vỏ bọc nên phải chiều theo ý muốn của vợ. Nhưng đến lúc này thì tôi đời nào còn tin. Một lần ngu dại và chịu cái kết nhục nhã ấy đã là quá đủ với tôi rồi! Mà tôi nghĩ rằng vợ sếp đã biết về mối quan hệ của chúng tôi nên cố tình về sớm và chơi đểu tôi thì đúng hơn!