Vợ chồng tôi kết hôn cách đây gần chục năm, có 2 cậu con trai sinh đôi 7 tuổi, kháu khỉnh, đẹp như tranh. Công việc của hai đứa đều khá, thu nhập ổn định nên về cơ bản cũng không phải lo lắng nhiều về kinh tế.
Hai đứa dù kết hôn đã lâu nhưng vẫn quấn quýt lắm, đa phần đều cùng nhau đi làm buổi sáng, về gần như một giờ vào chiều tối, tôi đón con, anh đi chợ, rồi cùng nhau cơm nước. Cuộc sống gia đình hạnh phúc, vui vẻ cứ bình lặng trôi đi.
Trong mắt tôi chồng là người đàn ông hoàn hảo, và tôi chưa từng phải hối hận khi lấy anh. Nếu có cho chọn lại lần nữa, tôi vẫn sẽ chọn anh để kết hôn.
Chồng tôi rất tâm lý, anh hay mua quà tặng vợ, trong đó mỹ phẩm, váy ngủ và đồ lót luôn là lựa chọn hàng đầu.
Cách đây không lâu, anh mua tặng tôi một bộ đồ lót màu đỏ thêu ren vô cùng hấp dẫn, quyến rũ, đêm đầu tiên, chính anh còn tự mặc cho tôi, khen tôi đẹp nọ kia. Nói thêm, chuyện chăn gối của hai đứa cũng vô cùng hòa hợp.
Tôi thích bộ đồ ấy đến mức cứ nâng niu, gìn giữ, không dám dùng nhiều, mỗi lần giặt xả sạch là gấp hoặc treo gọn gàng.
Vậy mà lần đó, sau chuyến công tác 4 ngày, tôi về nhà thì kinh hoàng phát hiện chiếc quần chíp đỏ vứt chỏng chơ trong tủ, tôi cầm vào, thấy còn vết mờ mờ. Mà tôi dám chắc, trước đó tôi đã giặt và cất rất cẩn thận. Nghĩ đến một số tình huống mà tôi lạnh cả người. Tôi hỏi con, hai đứa bảo mấy hôm mẹ đi được bố cho sang bà nội chơi, tôi càng nghi ngờ.
Tôi phải cố giữ bình tĩnh lắm vì không muốn chồng nghi, hơn nữa có hỏi anh cũng chối bay chối biến. Tôi âm thầm lên kế hoạch bắt sống chồng.
Hôm đó tôi mua về một bộ đồ chíp màu đen, đẹp không kém, tôi biết thừa gu của chồng, đêm đó tôi thấy anh rất phấn khích khi gần gũi tôi. Rồi tôi lại nói phải đi công tác, nhưng trước khi đi, tôi không quên đánh dấu bộ đồ mới.
Quả nhiên, ngay tối hôm đó chồng dẫn gái về nhà, nhìn cô ta mặc chiếc váy cũn cỡn, õng ẹo ôm chồng vào mà tôi chết điếng.
Khoảng nửa tiếng tôi vào theo, nghe tiếng khúc khích trong phòng ngủ tôi mở cửa xông vào, bắt tại trận, quả nhiên trên người cô ta mặc bộ đồ màu đen tôi vừa mới mua.
Hôm đó, chồng quỳ xuống cầu xin tôi vì con mà bỏ qua cho anh một lần, còn cô ả kia thì lập cập thú nhận rằng không hiểu sao chồng tôi luôn thích cô ta mặc đồ của vợ. Tôi nghe là lạnh người, không ngờ chồng lại có thú vui bệnh hoạn đến như vậy.
Tôi thấy ghê sợ và đau lòng kinh khủng, phút chốc mọi thứ tan như bèo mây… tôi phải làm sao đây?