Vợ chồng tôi kết hôn được 3 năm nhưng chưa có con, tôi đi khám khắp nơi, kết quả của tôi hoàn toàn bình thường. Tôi cũng muốn chồng đi khám thử nhưng lại sợ anh tự ái nên không dám nói.
Chồng tôi là người hiền lành, tốt tính, công việc ổn định, anh yêu thương và chiều chuộng tôi lắm. Mà không chỉ tốt với tôi, đối với gia đình tôi anh cũng hết lòng hết dạ. Tôi yêu chồng, thương chồng, nhưng nỗi đau đường con cái vẫn cứ không thôi nhức nhối.
Tôi lén lấy mẫu của chồng đi xét nghiệm, để rồi chết điếng khi biết anh không có khả năng sinh con. Tôi đau khổ kinh khủng, quãng thời gian đó tệ hại vô cùng, cứ nghĩ đến thôi là nước mắt chảy như mưa. Tôi không biết phải làm sao với anh, tôi không dám nói, chỉ biết cứ dằn vặt chính mình. Thương anh, thương tôi…
Tôi quyết định sẽ ra ngoài kiếm đứa con, tôi sẽ giấu chồng, thật sự tôi không muốn phản bội anh, nhưng tôi khao khát được làm mẹ, được có con…
Tôi đang gặp gỡ một người đàn ông, đó là một người hiền lành, tử tế mà tôi nhờ vã. Chỉ mong sớm thành công, để tôi có trở về bên anh hoàn toàn và vun vén cho cái hạnh phúc mong manh mà chúng tôi có được.